HÒN ĐẢO CÁ HEO XANH - Trang 58

Mon-a-nee ăn hết nhanh chóng. Nó chờ được cho thêm. Nó tỏ vẻ
không vui khi tôi không cho nó được thêm nữa.

Sau đó dông tố càng tệ hại hơn. Trong ba ngày liền, tôi không

bắt được con cá nào.

Hết dông gió tôi trở lại, cái hồ nước vắng lặng. Tôi biết, lẽ dĩ

nhiên, một ngày nào đó, Mon-a-nee sẽ ra đi. Tôi cảm thấy buồn
vì một người khác đã ra đi. “Mình sẽ không còn được bắt cá cho
nó nữa!” Tôi tự nhủ “Giờ nó đã to lớn, khỏe mạnh. Nó giống như
những con rái cá khác nằm trên tảo biển. Mình sẽ không nhận
ra nó khi gặp lại nó.”

Sau khi bọn Aleut ra đi, tôi trở lại chỗ đồi.
Ngôi nhà vẫn như cũ. Tôi chỉ phải sửa lại cái hàng rào. Tôi đã

ném cua sò và dầu cá khi bọn Aleut tới. Nhưng Rontu và tôi dễ
dàng tìm kiếm lương thực để ăn. Đêm về thật tối, do vậy tôi chỉ
làm việc ban ngày. Mùa đông này tôi kết sợi dây khác cho cây
giáo của tôi.

Vào những ngày đẹp trời, tôi mang xâu chuỗi hạt trai mới của

tôi và mặt cái váy bằng lông chim. Khi mang chuỗi hạt và mặc
cái váy lông chim tôi lại nhớ Tutok. Tôi như có thể nghe giọng
nói của cô ấy bằng tiếng dân tộc cô. Tôi cũng nghe tiếng trả lời
tôi bằng tiếng dân tộc tôi nữa.

Màu xuân là mùa của hoa lá và chim chóc. Nước chảy từ vực

ra biển.

Tainor và Lurai xây tổ trên cái cây mà chúng đã sinh ra.

Chúng xây tổ chủ yếu bằng tảo khô và lá khô. Chúng cũng lấy
lông trên lưng của Rontu nữa. Rontu không thích điều đó tí nào.
Nó đã tìm cách né tránh cho đến khi hai con chim làm xong tổ.

Lurai đẻ ra hai cái trứng màu nâu. Tôi đã đúng khi đặt tên

cho nó là tên con gái. Tainor phụ Lurai trong việc ấp trứng. Hai
con chim nhỏ xấu xí chẳng mấy chốc trở nên đẹp đẽ. Tôi cũng
đặt tên cho chúng. Tôi cũng tìm thấy một con hải âu trên bờ đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.