HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1977

như người điên, từ đó bước ra cửa đi mất. Thế là:
Danh lợi đi tìm nơi tột bực!
Củi lồng thoát khỏi cửa đầu tiên.
Khoan nói việc Bảo Ngọc và Giả Lan đi thi. Hãy nói Giả Hoàn trông thấy hai chú cháu
họ ra đi thì vừa tức giận, lên giọng thánh tướng, nói thầm:
Ta cũng phải báo thù cho mẹ ta mới được! Nay trong nhà không có một người đàn ông
nào, nếu bác Cả bên kia cũng nghe lời ta thì còn sợ gì ai!
Hắn nghĩ rồi liền chạy đến bên Hình phu nhân hỏi thăm và tâng bốc mấy câu. Hình phu
nhân tất nhiên vui thích, liền nói:
Cháu như thế mới là hiểu lẽ phải chứ? Như việc con cháu Xảo Thư, đáng lẽ do ta làm
chủ, thế mà anh hai Liễn cháu cứ lẩn thẩn, lại bỏ mẹ đẻ đi nhờ người khác?
Ở bên kia họ cũng đã nói. Họ chỉ biết có nhà bác đây thôi, nếu xong việc thì sẽ sắp sửa
một món lễ vật to để đưa biếu bác đây. Bác được người cháu rể như đức vương ấy thì còn
lo gì bác Cả không làm quan to chứ. Không phải là cháu nói xấu mẹ cháu đâu, bên ấy họ
có chị cả là Nguyên Phi, nên họ ra cách khinh rẻ người ta, khiến ai nấy rất là khó chịu.
Sau này cháu Xảo Thư không nên mất hết lương tâm như thế. Để cháu hỏi nó xem.
Cháu cũng nên nói cho nó biết, nó mới hiểu rõ lòng tốt của cháu. Dù cha nó ở nhà e cũng
không thể tìm ra được mối nhà thông gia sang trọng như thế. Vậy mà cái con Bình u mê
kia lại bảo là không được. Nó nói mẹ cháu cũng không bằng lòng. Xem ra chỉ vì họ sợ
chúng ta lại được sung sướng đấy thôi. Việc này nếu để chậm, đến khi anh Hai cháu về,
anh ấy sẽ nghe người ta, lại không xong đâu.
Bên kia đã nhất định rồi, chỉ chờ bác đưa canh thiếp sang là được. Theo khuôn phép của
vương phủ, chỉ trong ba ngày là rước dâu về. Nhưng còn một điều, sợ bác không bằng
lòng; bên kia họ bảo không nên cưới cháu gái một viên quan phạm tội về làm vợ, chỉ có
thể lặng lẽ đón đi thôi; đợi khi bác trai được tha, lại làm quan, hai bên sẽ mở tiệc mừng
vui vẻ.
Việc ấy có gì mà không được? Theo lễ cũng phải làm như thế.
Đã thế thì xin bác giao canh thiếp cho cháu là được.
Cháu rõ lẩn thẩn! Trong này đều là đàn bà cả, cháu ra bảo cháu Tường viết cho một cái
thiếp là xong.
Giả Hoàn nghe nói, vui mừng khôn xiết, vội vàng vâng dạ đi ra, kiếm Giả Vân nói
chuyện. Lại nhờ Vương Nhân đến công quán đức vương ấy làm giấy tờ, để nhận số bạc.
Ngờ đâu những câu chuyện vừa rồi đã bị a hoàn hầu Hình phu nhân nghe được. A hoàn
này trước đây nhờ Bình Nhi mới được chọn vào hầu, nay nhân lúc rảnh, nó chạy đến chỗ
Bình Nhi kể lại rành mạch.
Bình Nhi biết việc này không hay, và nói rõ với Xảo Thư. Xảo Thư khóc suốt đêm, chỉ
nói chờ cha về làm chủ, chứ không thể nghe theo lời bà được. Nay lại nghe nói thế, nó
khóc òa lên, định đến cãi lại với bà. Bình Nhi ngăn nó lại:
Cô hãy khoan đã. Bà là bà nội của cô. Bà bảo cậu Hai không ở nhà, thì bà đứng làm chủ
được. Đã thế lại còn có ông cậu ruột đứng làm mối nữa. Họ vào bè với nhau, một mình
cô nói làm sao lại? Tôi thì đã đành là bậc dưới, không thể nói nổi. Bây giờ cô nên nghĩ
cách nào, chứ nhất thiết không được nông nỗi.
A hoàn ấy bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.