HỒNG LÂU MỘNG - Trang 206

nhà nhỏ. Chân tường có một dòng suối rộng chừng một thước quanh co theo thềm đến
dãy nhà đằng trước, rồi từ trong những khóm trúc róc rách chảy ra.
Giả Chính cười nói:
Chỗ này thú đấy. Đêm trăng mà ngồi dưới cửa sổ đọc sách, cũng không uổng một đời.
Nói rồi nhìn Bảo Ngọc, Bảo Ngọc sợ quá cúi đầu xuống.
Mọi người vội vàng nói lảng sang chuyện khác. Có hai người nói:
Chỗ này nên đề một cái biển bốn chữ. Giả Chính cười hỏi: Bốn chữ gì?

Một người đọc: “Kỳ thủy di phong”

134

. Giả Chính nói: Quê lắm.

Lại một người đọc: Thọ viên nhã tích

135

.

Giả Chính nói: Cũng quê.
Giả Trân đứng bên cạnh nói: Lại đến chú Bảo nghĩ thôi.
Giả Chính nói: Nó là đồ khinh bạc, chưa làm nổi đã khen chê người khác. Mọi người nói:
Khen chê đúng thì làm thế nào được.
Giả Chính vội nói: Thôi! Đừng nuông nó thế. Rồi bảo:
Hôm nay cho mày muốn nói gì thì nói, phải bàn cãi ra lẽ đã rồi mới cho mày làm. Những
câu đề vừa rồi, có câu nào được không?
Bảo Ngọc nói: Hình như đều không được cả. Giả Chính cười nhạt: Làm sao mà không
được? Bảo Ngọc nói:
Đây là nơi ra chơi đầu tiên của Quý phi, nên có những lời chúc tụng mới phải. Nếu muốn
dùng bốn chữ đề biển thì có sẵn của cổ nhân rồi, cần gì phải làm nữa.
Giả Chính nói:
"Kỳ thủy" và “Thọ viên” không phải là chữ của cổ nhân hay sao? Bảo Ngọc thưa:

Mấy chữ ấy cũ lắm, sao bằng đề: “Hữu phượng lai nghi”

136

còn hơn. Mọi người nhao lên

khen hay. Giả Chính gật đầu nói:
Thằng ngu! Thực là đồ lấy ống dòm trời, lấy bầu đong biển. Lại bảo: Phải đề một câu đối
nữa.
Bảo Ngọc lại đọc:
Bên cửa cờ tan tay vẫn mát,
Trong lò trà cạn khói còn thơm
Giả Chính lắc đầu: Chưa lấy gì làm hay.
Nói xong, dắt mọi người đi ra. Lúc sắp đi, chợt nghĩ việc gì, Giả Chính hỏi Giả Trân:
Chỗ này nhà cửa, bàn ghế có đủ, nhưng màn, rèm và các đồ trần thiết đã xếp đặt đâu vào
đấy chưa?
Giả Trân thưa:
Những đồ trần thiết phải sắm thêm nhiều, đến ngày ấy sẽ đâu có đấy. Các thứ màn, rèm,
hôm nọ chú Liễn nói còn thiếu vì lúc mới khởi công, đã vẽ đồ bản theo đúng kích thước
và sai người đi thửa, hôm qua chắc đã làm được một nửa.
Giả Chính nghe nói, biết việc này không phải của Giả Trân, liền cho đi gọi Giả Liễn. Một
lúc, Giả Liễn đến. Giả Chính hỏi:
Tất cả bao nhiêu thứ? Đã được bao nhiêu rồi? Còn thiếu bao nhiêu nữa? Giả Liễn nghe
hỏi, vội vàng rút quyển sổ ở trong ống giày ra xem, rồi trình:
Các thứ đoạn thêu rồng, thêu hoa, các thứ hoa lụa chỉ điều chỉ viền, các thứ màn che lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.