HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 117

-Chàng đã lừa ta, Reven! – Iris ôm mặt khóc nấc lên – Chàng đã nói là
hoàng huynh sẽ không làm thế! Chàng đã nói là… ôi không…

-Hoàng thái hậu sẽ không sao cả. Quận chúa vẫn có thể đến thăm người cơ
mà. Nào, đừng khóc nữa. Đừng để

bệ hạ nhìn thấy quận chúa như thế trong ngày vui của ngài. Sẽ không hay
đâu. – Ana vừa nói vừa lau những giọt nước mắt trong veo như thuỷ tinh
của Iris. Quận chúa nín khóc dần rồi nói :

-Tại sao chàng lo lắng cho ta vậy?

-Vì ta từng gặp một người giống như quận chúa. – Nàng đáp. Đúng. Ba
năm trước, Anastasia của vương quốc Porasitus cũng từng là một người
ngây thơ trong sáng như thế này đây.

-Một cô gái? Người chàng yêu ư?

-Không. Không đúng. – Ana nói và dường như cảm thấy nói như thế đã là
quá nhiều, nàng kết thúc câu chuyện bằng cái giọng vô cảm của mình–
Thôi, quận chúa nếu thấy mệt thì nghỉ ngơi đi. Tôi quay lại bữa tiệc đây.
Tôi không muốn bệ hạ tỏ ý nghi ngờ gì đâu.

Nói rồi nàng quay lưng, toan bỏ đi nhưng nhanh như chớp, quận chúa Iris
đã nắm lấy tay nàng, van xin khẩn thiết:

-Reven, ta có một lời thỉnh cầu.

-Chuyện gì có thể được, tôi xin liều mạng vì quận chúa.

-Chúng ta… có thể kết hôn không?

Cứ như một luồng điện chạy qua người làm Ana giật bắn mình lên, rút tay
lại, nàng ngỡ ngàng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.