HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 118

-Kết…kết hôn?

-Phải. – Iris run rẩy xác nhận – Chỉ cần có chàng bên cạnh, ta sẽ không phải
lo sợ bất cứ chuyện gì nữa. Xin chàng, Reven!

Kết hôn với quận chúa Iris?!? Người con gái bé nhỏ này vừa thốt ra điều gì
vậy? Thật trớ trêu. Không, không thể nào. Phần ít ỏi còn sót lại của công
chúa Anastasia gào thét trong trái tim của chàng tướng quân Reven trẻ.

Làm sao nàng có thể đẩy vai diễn này đến mức lố bịch như thế cơ chứ.

-Quận chúa à, người không hiểu người đang thốt ra những lời ngốc nghếch
thế nào đâu. Đó chỉ là chút tình cảm bồng bột tuổi mới lớn thôi, chưa thể là
tình yêu được. Và càng không thể có hôn nhân.

-Không! Ta hiểu điều mình đang nói! – Iris giải thích trong tuyệt vọng,
nước mắt chực trào ra. Nàng biết Reven đang nghĩ gì và nàng muốn chàng
hiểu chàng đã nghĩ sai mất rồi. – Ta xin chàng! Dù ta không có được nhan
sắc nghiêng thành nhưng vì chàng, ta sẵn sàng hi sinh tất cả!

-Người chẳng biết gì về tôi hết. Mà nói tóm lại là tôi không thể giúp người
chuyện này được. Xin cáo từ. – Ana nói dứt khoát và bỏ đi ngay.

Phía sau, quận chúa quỵ xuống khi nghe lời từ chối phũ phàng của người
con trai mình yêu thương. Tâm hồn nàng hoang vu như sa mạc.

Giá mà Iris biết thân phận thực sự của Ana thì nàng sẽ không đau buồn đến
thế đâu. Nhưng nếu nàng không yêu Ana ngay từ đầu thì còn tốt hơn nhiều.
Chỉ tiếc là nữ thần số mệnh Lachesis cứ hay thích đùa cợt trên tình cảm con
người.

Hai tuần sau lễ đăng quang, Ana nằm lì ở nhà mình, điện Camellia. Những
lời nói cùng tình cảm chân thành của quận chúa Iris làm nàng bị sốc nặng.
Đôi mắt trong veo, ngây thơ của cô gái trẻ ngập trong nước mắt đau khổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.