HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 146

xung quanh, Ana mỉm cười hạnh phúc cất bước. Đây là lần đầu tiên sau bao
năm nàng cảm nhận thấy xung quanh mình thật yên bình và thân thuộc.

Những đường phố tươi đẹp, những cửa hàng đông khách ra vào. Ana hướng
thẳng đến trái tim của thành phố : hoàng cung! Thấp thoáng xa xa trong
hàng cây xanh mướt là mái vòm dát vàng của chính cung, phía sau nữa là
vườn hoa và cung điện Lency của nàng…

-Đứng lại! – Bọn lính canh quát – Đây là khu vực cấm dân thường, cút ra!

Mũi giáo sắc lẻm của chúng chĩa thẳng vào nàng đầy đe doạ. Trời! Ngôi
nhà thân yêu của nàng lại bị thứ chó săn này canh giữ như tù ngục sao? Ana
gầm gừ:

-Tránh ra.

-Thằng nhãi này! Mẹ mày đánh nhiều quá nên điên rồi hả? Cút ngay!
Không ta tống vào ngục bây giờ.

-Tránh ra. – Ana nhắc lại lần nữa. Mắt lạnh như mắt thần Atropos khi cầm
cây kéo vàng. – Bọn khốn khiếp các ngươi có biết ta là ai không? Tránh ra
ngay! Ta là đại tướng quân Reven Ping của đế chế Henki.

Chúng cười phá lên như vừa xem xong màn tấu hài vui nhộn nhất. Nhưng
trước khi tràng cười chế giễu ấy chấm dứt, một chớp sáng loé lên lúc thanh
gươm của nàng chém ngang một tên lính khiến hắn đổ quỵ xuống.

Máu từ vết thương từ từ rỉ ra. Thần Chết thì không biết đùa. Bọn còn lại
kinh hãi nhìn. Ana đưa thanh gươm lên cao, huy hiệu đại tướng quân nổi
bật trên chiếc chuôi mạ bạc sáng lấp lánh, máu tươi chảy từ mũi gươm
xuống, vòng quanh nó như một con rắn độc.

-Tướng…tướng quân… - Chúng hoảng hốt quỳ sụp xuống – Xin mời ngài
vào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.