HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 230

Mệnh hồn vốn là gốc rễ của bảy phách, những ngưòi kia không biết bị

ai thao túng mà đều bị rút đi mệnh hồn, làm sao Tô Mạt không tức giận cho
được.

Đương nhiên Hàn Ngạo và Đào Tử cũng nhìn thấy tình cảnh trước mắt,

đứng tại chỗ quan sát.

Càng lúc càng có nhiều người đi về phía trước, cũng càng lúc càng có

nhiều người dần dần ngã xuống.

"Mạt Mạt, chúng ta nên làm thế nào đây? Chuyện này e rằng... không

thể can thiệp được. Huống chi chúng ta đang ớ Quỷ giới, hoàn toàn không
biết rõ tình hình." Đào Tử nhìn số người ngã xuống càng lúc càng nhiều, lo
lắng nói.

"Anh đồng ý với Đào Tử, chuyện này không nằm trong phạm vi chúng

ta có thể can thiệp." Sắc mặt Hàn Ngạo thoáng u ám, nhìn tất cả mọi
chuyện lạ lùng ở phía trước, lên tiếng khuyên Tô Mạt.

"Ôi..." Tô Mạt quay đầu lại thở dài, "Làm sao em không biết chuyện

này không nằm trong phạm vi quyền hạn của chúng ta, và chúng ta cũng
không can thiệp được chứ? Có điều hai người đừng quên rằng chúng ta
đang ở trong trận Thất Tuyệt. Ngay cả Quỷ Vương Mặc Uyên cũng không
thể đưa chúng ta ra khỏi Quỷ giói. Hai người cảm thấy chuyện xảy ra trước
mắt là trùng hợp hay sao?"

Đúng vậy đó, Hàn Ngạo và Đào Tử đều nghĩ, tại sao mình lại quên mất

hiện tại bản thân còn đang ở trong trận Thất Tuyệt chết tiệt này. Trận chiến
trước mắt không phải do họ muốn mặc kệ là mặc kệ được.

"Đi thôi, chuyện nên tới trước sau gì cũng sẽ tới, chúng ta phải biết

được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Đi xem thử nào!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.