HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 234

Trên mặt Đào Tử hiện vẻ bất an, không phải là Thiên Niên Kiếp đến

sớm chứ? Nhưng mà Tô Mạt vẫn bình thường, không giống trạng thái của
Thiên Niên Kiếp.

Nhìn Đào Tử rồi lại nhìn Tô Mạt, Hàn Ngạo thình lình giơ tay vung một

lá bùa. Bùa chú không có bất kì phản ứng nào, rơi thẳng xuống đất.

Đào Tử và Tô Mạt đều không hiểu tại sao anh làm vậy nhìn hai người

ngơ ngác, Hàn Ngạo cười giải thích, "Vừa rồi anh sử dụng một lá bùa lửa,
có điều hai người thấy đó bùa chú chẳng có bất kì phản ứng nào đã rơi
xuống đất. Rõ ràng không gian này đã hạn chế năng lực của chúng ta."

Nghe vậy, hai người đang ngu ngơ bừng tỉnh. Đào Tử suy nghĩ một chút

cũng ném ngay lá bùa vừa chuẩn bị ra, hơn nữa còn đọc thần chú. Quả
nhiên lá bùa không có bất kì phản ứng nào, nhẹ nhàng rơi xuống đất.

"Hiện tại chúng ta không có năng lực, hơn nữa không hề biết gì về thứ

vừa xuất hiện. Lại còn bị mắc kẹt ở trong trận Thất Tuyệt, nói không lo
lắng là giả. Hai người thấy rõ thứ vừa mới xuất hiện kia rốt cuộc là gì
không?"

"Hình như là quỷ tiêu (*)." Mặt Đào Từ hiện vẻ lo lắng, 'Nhưng mình

thấy không rõ lắm, chỉ nhớ mang máng là mặt quỷ tiêu giống với mặt thứ
vừa xuất hiện thôi. Nhăn mặt nhe răng, hơn nữa còn như một bảng màu,
xanh đỏ xen kẽ. Bây giờ mình chỉ cầu nguyện không phải là quỷ tiêu, nếu
không chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn đây.

(*) Loại quỷ núi có hình dạng giống khỉ, mặt màu xanh, lỗ mũi màu đỏ,

trên mép có râu bạc, toàn thân màu nâu đen, bụng màu trắng, sống theo bầy
đàn, chỉ xuất hiện khi trời tối.

"Quỷ tiêu?" Tô Mạt lặp lại lời nói của Đào Tử, "Sao quỷ tiêu lại xuất

hiện ở đây? Nó là quỷ ăn thịt người đó. Nhưng những người ngã xuống kia
do bị rút mệnh hồn nên mới bị như vậy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.