HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 351

Thời gian trôi qua từng chút một, Tô Mạt bỗng nhiên cảm thấy hơi lạ,

đã lâu như vậy nhưng hình như cô chẳng hề cảm thấy đói, lẽ nào đang ở
trong mơ? Có điều lúc bị thương cô có thể cảm thấy đau đớn, mà chất độc
ở vết thương do móng vuốt con quái vật kia gây ra đã đi vào cơ thể cô. Nếu
không nhờ viên thuốc của Vị Ương cho, e rằng chẩt độc đã sớm bộc phát
rồi. Rốt cuộc là sao đây? Tô Mạt hoang mang vô cùng. Lẽ nào, lẽ nào sinh
hồn mình rời khỏi thân thể sao? Cơ mà tại sao tất cả đồ đạc mình mang
theo bên người vẫn ở đây? Đúng là quá mức vô lí mà!

Vẫn là cách thức và bộ pháp ban đầu, con quái vật kia lui về sau vài

bước rồi bắt đầu chạy lấy đà lao veè phía Tô Mạt.

“Tới đúng lúc!”

Tô Mạt nhìn quái vật xông về phía mình, dao găm trong tay liền chĩa về

phía nó. Một người một quái giáp lá cà với nhau như thế, may là quái vật
hành động chậm chạp nên lần nào dù Tô Mạt đang bị thương cũng có thể
mạo hiểm trốn thoát. Song dù là thế, trên người cô vẫn có thêm mấy vết
thương nhỏ.

Tô Mạt lại lần nữa tránh được móng vuốt quái vật, canh đúng thời cơ

đâm dao găm về phía cổ nó.

Phập!

Dao găm đâm vào thịt khiến nó rống lên đau đớn, Tô Mạt cũng bị nó

đánh văng sang một bên, dao găm đang đâm vào cổ quái vật cũng theo sức
bay của Tô Mạt mà rơi xuống, cô va thẳng vào tường rồi rơi bịch xuống
đất, phun ra một ngụm máu tươi.

Lần này quái vật bị thương không dùng thịt của mình bổ sung thể lực

như lúc trước mà là lao thẳng về phía Tô Mạt, Tô Mạt nằm nghiêng trên
mặt đất bị quái vật tóm lấy, sau đó lại bị quăng mạnh đi một lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.