HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 648

“Thật xin lỗi, khi nãy làm ồn như vậy thực tế là muốn cô xuất hiện. Con

gái tôi gần đây luôn nhắc đến chị Mạt Mạt, ngày hôm qua tôi mới biết được
nhà cô. Đã làm phiền các cô rồi.”Nhận lấy cốc nước, bà bình tĩnh lại, áy
náy nói với Tô Mạt.

Hóa ra là kể từ khi dọn đến thành phố A, bà đã phát hiện ra con gái bất

thường. Ban đầu bà cũng không chú ý lắm, chỉ cho rằng con gái nhà nào
cũng đều có bí mật nho nhỏ. Nhưng thời gian qua đi, bà cảm thấy nhất định
con mình gặp phải chuyện gì rồi, tuy nhiên mấy lần Ngải Giai không có ở
nhà, bà vào phòng con tìm tòi lại không thấy gì cả, vì thế đành im lặng theo
dõi.

“Lúc sáng bác đi vẫn không có tung tích của Ngải Giai sao?”

“Không có, lúc ấy chỉ mong nhanh chóng tìm cô, nên không màng đến

những việc khác. Lẽ nào Ngải Giai đã về phòng rồi?"

Bà cầm điện thoại gọi vào số điện hoại bàn ở nhà, sau khi reo vài tiếng,

tiếng nói quen thuộc vang lên, bà bỗng chốc chảy nước mắt, tiếng nói cũng
nghẹn ngào. Ngải Giai thấy lạ bèn hỏi bà đang ở đâu, có điều bà đã khóc
không ra lời nên Tô Mạt nhận lấy điện thoại, nói qua loa tình trạng của của
bà.

Ngải Giai không ngờ mẹ cô đã biết chuyện, xem ra không giấu được

nữa rồi. Cô nhanh chóng thay quần áo tử tế sau đó đến nhà Tô Mạt.

“Con gái tôi cuối cùng là đã gặp phải chuyện gì vậy? Sao tự nhiên lại

biến mất? Rồi lại đột ngột xuất hiện?”Thật lâu sau bà mới lau nước mắt,
ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tô Mạt, muốn biết tất cả sự thật.

Tô Mạt kể rõ ràng lại tất cả mọi chuyệncho bà nghe, dĩ nhiên ngoại trừ

nội dung trong sách Tam Thế. Nói xong Tô Mạt im lặng quan sát phản ứng
của bà. Có lẽ chuyện quá khó tin, bà bằnghoàngngồi trên ghế sô pha rất lâu,
lặng thinh không nói tiếng nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.