HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 656

" Thật ra đây chỉ là trà lài thôi, không đáng nhắc đến." Vân Lam lại mỉm

cười rót cho Tô Mạt thêm một ly trà nữa.

Người ta không muốn nói đương nhiên cô cũng không truy hỏi, cô vừa

thưởng thức trà vừa ngắm nghía cảnh sắc trong viện.

"Cô còn chưa nói cho tôi biết tại sao tôi lại không thấy được yêu khí của

cô."

" Coi như tôi tốt số, lúc hóa thành hình người gặp được người tốt bụng

chỉ điểm, nên ẩn giấu được yêu khí."

" Vậy là chuyện đã được giải quyết như thế sao?" Ngồi trên ghế sô pha,

Đào Tử ngỡ ngàng nhìn Tô Mạt. Cô vốn cho rằng giữ Ngải Giai và thiền ý
vẫn còn rất nhiều việc phải xử lí, nào ngờ lại có kết quả nhanh như thế.

" Mình cũng không ngờ chuyện này lại trở nên dễ đằng như vậy, còn

nghĩ nếu mang Ngải Giai trở về thì người đàn ông kia sẽ thế nào? Chia ly
đời đời kiếp kiếp như thế, mình chứng kiến cũng thấy nhẫn tâm. Nhưng
không ngờ lúc Ngải Giai ngủ mê man lại nhớ được chuyện mấy kiếp trước,
tự yêu cầu ở lại thế giới kia. Có điềuban ngày cô ấy vẫn sẽ quay về, chỉ
niêm phong trí nhớ của mẹ cô ấy thôi." Tô Mạt cảm thấy tạo hóa, cũng vui
mừng cho hai người họ. Có điều cô vẫn cảm thấy chuyện này quá ảo diệu
rồi, lần đầu tiên có việc dễ giải quyết đến vậy.

" Mình thấy hình như gần đây tâm trạng của cậu khá tốt. Sao vậy? Có gì

giấu mình sao?" Đào Tử nhìn Tô Mạt tươi rói, trong lòng cũng cảm thấy
vui. Tô Mạt kể lại chuyện gặp Vân Thanh ở địa phủ và chuyện gặp được
Vân Lam cho cô nghe.

" Mình nghĩ nếu không có người kia nói với cô ấy là " Cô làm sao

không giống người chứ, nhìn kĩ thì cô giống tiên hơn, ta cảm thấy cô hẳn
nên mang theo tiên khí" thì yêu khí trên người Vân Lam không hẳn tránh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.