HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 678

mà anh dám đưa nội đan cho em hả? Tại sao phải giả chết? Tại sao muốn
trốn tránh em? Tại sao?”

Nói đến câu cuối cùng, giọng cô đã nghẹn ngào. Tô Mặc Bạch vội vàng

vứt mấy con gấu xuống đất, đau lòng ôm lấy cô, vỗ nhẹ lên lưng cô dỗ
dành.

“Bây giờ không phải tôi không có việc gì rồi sao? Đừng khóc, tôi cũng

không ngờ rằng mình không chết, do đã là hồ tiên vạn năm vượt qua được
lôi kiếp, không còn là yêu quái bình thường, cho nên mất nội đan cũng
không ảnh hưởng lớn, chỉ là sụt giảm mấy nghìn năm tu vi thôi.” Tô Mặc
Bạch không nói hết nguyên nhân thật sự cho cô biết mà chỉ nói một nửa.

“Tại sao anh lẩn tránh em? Đừng nói anh không biết em đang tìm anh.”

“Tôi… Tôi chỉ sợ sẽ quấy rầy cuộc sống của em. Tô Tô, tôi là yêu quái,

cho dù đã thành địa tiên thì tôi vẫn không phải là người. Đối với em tôi là
một dị số, tôi không tài nào trơ mắt nhìn em ở bên cạnh người khác, dù
người kia cũng có thể cho em hạnh phúc.”

Nguyên nhân của Tô Mặc Bạch khiến Tô Mạt không nói được lời nào.

Đúng vậy, Tiểu Bạch không phải là người, anh và cô sẽ không có kết quả,
với lại người cô yêu cũng không phải là anh. Đối với Hàn Ngạo, có lẽ trước
đây Tô Mạt từng rối rắm không rõ, trong quá trình tìm kiếm Tô Mặc Bạch,
cô đã không ngừng hỏi mình rốt cuộc người cô yêu là ai? Là Tô Mặc Bạch
hay là Hàn Ngạo?

Nếu cô yêu là Hàn Ngạo, vậy Tô Mặc Bạch phải làm sao? Vì cô, anh

không tiếc nội đan để cô không phải chịu cảnh lửa nóng thiêu cháy, độ kiếp
thành công, không phải tan thành mây khói. Nhưng khi Tô Mặc Bạch biến
mất trước mắt cô, lòng cô phát sinh một loại tình cảm không sao diễn tả.
Đến tận khi chứng kiến đám cưới của Đào Tử, thấy tình cảm giữa người
thân với nhau, trong lòng Tô Mạt mới mang máng hiểu ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.