Toto là một người tốt. Một người bạn tốt. Và mình sẽ không bao giờ có
thể gặp lại cậu ấy một khi mình rời khỏi.
Ý nghĩ đó làm cậu cảm thấy cô độc hơn bất cứ điều gì khác.
Một người bạn tốt… Điều mà chính xác tại sao mình phải đi vào lâu đài.
“Toto,” cậu nói sau một khoảnh khắc im lặng. “Tôi biết điều gì sẽ xảy ra
nếu lâu đài nổi giận. Nhưng tôi không thể nói với cậu. Tôi không thể chống
lại tục lệ. Nó giống như khi họ nói chúng ta không được bơi ở chỗ nước sâu
vào những ngày gió tây thổi hoặc cưỡi ngựa lên núi mà không cắt móng
ngựa của chúng ta. Nó chỉ là thế, và cậu sẽ phải đợi đến nghi lễ của cậu để
biết tại sao.” Giọng của Ico điềm đạm và bình thản. “Tuy nhiên, đúng thật
là khi Vật tế đi vào lâu đài, nguy hiểm sẽ biến mất. Và cậu biết tôi sẽ không
chết, phải không?”
“Chắc chắn, nhưng cậu sẽ không bao giờ quay trở lại. Có gì khác biệt?”
“Nó là một khác biệt lớn với tôi!” Ico nói với một nụ cười toe. “Trưởng
lão nói với tôi rằng sau khi Vật tế đi vào Lâu đài trong Màn sương, họ trở
thành một phần của lâu đài – họ sống mãi mãi.”
Ico không nói dối. Trưởng lão thực sự đã nói với cậu điều đó. Nó đã làm
cậu ngạc nhiên khi lần đầu tiên cậu biết trở thành Vật tế không thực sự là đi
chết.
“Vậy cậu sẽ sống mãi mãi?” Toto nhướng mày. “Cậu chỉ là sẽ đến sống
trong lâu đài. Vậy ư?”
“Chính xác.”
Cuộc trò chuyện nhanh chóng rơi vào một phạm vi mà Ico ít cảm thấy
chắc chắn rằng cậu đúng. Thực tế, cậu không biết cậu sẽ làm gì khi cậu đến
lâu đài. Cậu cho là trưởng lão cũng không biết.
Có thể nói từ khi cậu nghe thấy cậu không phải chết, sự tò mò của cậu về
Lâu đài trong Màn sương đã tăng lên. Điều gì sẽ xảy ra ở đó? “Trở thành
một phần của lâu đài” có nghĩa là gì?