ICO - LÂU ĐÀI TRONG MÀN SƯƠNG - Trang 167

nơi này. Điều mà mình đang làm bị cấm. Mình không thể thoát khỏi lâu
đài. Đó là điều mình không bao giờ được làm.

Đó là điều những sinh vật méo mó nói với cô. Chúng liều lĩnh cầu xin cô

nhớ vai trò của mình. Đó là lý do tại sao chúng muốn mang cô trở lại, để im
lặng kết thúc trò chơi đố chữ trốn thoát của cô. Chỉ bởi vì cô đã bị ngăn lại
một lần trước đó… nhưng ký ức đó vượt quá tầm với.

Họ chạy qua lâu đài, và những cái bóng lại tấn công, và cậu lại đến giúp

cô, nhe hàm răng của cậu với những cái bóng tối hiện ra trên cậu, một con
chuột nhỏ bé trong một cái hang của những con sư tử. Những sinh vật bóng
tối biến mất, những lời than khóc của chúng để lại lơ lửng trong không
trung. Cô nhận ra rằng cậu cũng có thể nghe chúng. Bằng chứng là, mỗi lần
cậu thấy chúng, nỗi sợ của cậu trở nên lớn hơn… và sự hận thù của cậu, và
nước mắt trong đôi mắt cậu.

Tại sao mình không dừng lại? Yorda tự hỏi. Tại sao mình theo cậu ấy?

Và sự ấm áp chảy trong mình mỗi lần mình nắm tay cậu ấy là gì? Sự ấm áp
này đe dọa lấp đầy mình, mình người đã dành rất lâu bị nhốt trong lồng
trong lâu đài, cuộc đời mình là một cái lọ rỗng để thời gian lấp đầy. Nếu nó
thành công thì sao? Vậy thì mình sẽ… mình sẽ –

Mình sẽ lại là một cô gái.

Đó là lý do tại sao mình phải ở đây. Nữ hoàng muốn điều đó. Mình phải

theo mong muốn của bà ấy.

Nhưng –
Đó là điều mà mình muốn cho bản thân mình ư? Đó là điều mình khao

khát ư?

Mặc dù cô không thốt ra được một âm thanh, tiếng khóc bối rối của

Yorda dội lại qua lâu đài, mỗi ngóc ngách đều nghe câu hỏi của cô. Và vì
thế khi cuối cùng họ đến được những cánh cổng, câu trả lời của cô xuất
hiện trước họ trong chính hình dáng của chủ nhân của lâu đài: nữ hoàng, đã
được dự tính trước để lại trở dậy, được dự tính trước để thống trị thế giới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.