ICO - LÂU ĐÀI TRONG MÀN SƯƠNG - Trang 184

Bà ấy không ở đây. Tại sao mẹ mình lại gọi mình tới nơi này?
Ngay cùng lúc cô tự hỏi, cô cũng cảm thấy bản thân mình thư giãn, và

khi đôi mắt cô rời vầng trăng tròn và trở lại mặt đất, cô thấy một bóng hình
đen đứng trước cô. Nó hoàn toàn không có ánh sáng, một cây sơn mài đen
và nó đứng ngay trung tâm của chín bia mộ. Đó hoàn toàn là bóng tối ngay
lúc ban đầu, Yorda khó mà tin được có một người ở đó. Giống như tất cả
bóng tối của màn đêm đã tụ tập lại một chỗ - một cái vực ứ đọng màn
sương tối tăm, dày đặc đến nỗi nó thậm chí không thể ánh sáng của trăng
tròn vào trong.

“Yorda,” cái vực bóng tối gọi cô. Giọng của nữ hoàng. Giọng của mẹ

mình.

Khi nó lên tiếng, cái vực bóng tối mang hình dáng của nữ hoàng, mặc

toàn đồ đen. Lớp này trên lớp khác của viền ren thanh nhã tạo nên những
tay áo dài của bộ váy của bà, và khi chúng dập dờn trong gió chúng dường
như tan vào màn đêm.

Yorda tự hỏi điều gì đã xảy ra với bộ áo dài trắng thường lệ của mẹ cô.

Bị ấn tượng bởi sự nghi ngờ hơn là ngạc nhiên, Yorda bước lùi lại.

Mình đang thấy những thứ này ư? Đó thực sự là mẹ mình ư? Hay sinh

vật bóng tối nào đó đã dùng hình dáng của bà để lừa mình?

“Lại đây, Yorda.”
Nữ hoàng giơ tay lên và vẫy Yorda lại gần hơn. Được bọc trong bóng tối,

gương mặt và bàn tay bà nổi bật lên rõ ràng. Khi ánh trăng tỏa sáng trong
bầu trời đêm bên trên, gương mặt mẹ cô cũng tỏa ánh sáng trắng trong
nghĩa địa.

Yorda cẩn thận bước để không vấp phải gấu của chiếc áo choàng dài của

mình. Bây giờ cô chắc chắn hình bóng đó là mẹ cô. Cô có thể ngửi thấy
một mùi nước hoa quen thuộc trong không khí.

“Người hầu gái của con đâu?” nữ hoàng hỏi, nhìn qua vai Yorda.
“Bà ấy chờ bên ngoài cầu thang.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.