ICO - LÂU ĐÀI TRONG MÀN SƯƠNG - Trang 185

Nữ hoàng mỉm cười. “Rất tốt. Bí mật ta sẽ cho con thấy không dành cho

một trong những kẻ có dòng máu tầm thường.”

Nữ hoàng không giận dữ. Thực tế, bà ấy nghe có vẻ vừa ý, như lần đầu

tiên thử đeo một chuỗi hạt lộng lẫy người ta mang đến cho bà từ một vùng
đất xa xôi. Chỉ giống như khi bà mở cái hộp ra, nhấc nắp hộp, và lấy nó ra.

“Con biết là chỉ những người hầu trung thành nhất của chúng ta, những

kẻ trao cuộc sống của chúng cho lâu đài, được chôn ở đây,” nữ hoàng nói,
xoay từ từ khi bà quan sát những phần mộ. “Sự trói buộc của chúng với lâu
đài rất mạnh mẽ.”

“Con biết. Thầy Suhal đã dạy con điều này,” Yorda đáp, cứng người

chống lại cái lạnh dường như làm sởn gai ốc xuyên qua bộ áo choàng dày
của cô. Hơi thở của cô đông lại trong không khí.

“Nhưng, Yorda,” nữ hoàng nói, “đây không chỉ là một nghĩa địa.” Bà

mỉm cười với sự nghi ngờ trên gương mặt của Yorda. “Đây là một cánh
cổng đi vào vĩnh hằng. Ta luôn biết rằng một ngày nào đó ta phải mang con
đến đây. Tối nay đã cung cấp cơ hội hoàn hảo.”

Nữ hoàng bước khỏi cô, chiếc áo dài đen của bà đang dâng lên cuồn

cuộn trong không khi ban đêm, tạo nên một tảng đá ở góc. Yorda vội vàng
đi theo. Những bước chân của chính cô rơi ồn ào trên cỏ, và cô tự hỏi làm
sao mẹ cô có thể đi một cách yên lặng như thế.

Dừng lại trước bia mộ, nữ hoàng đan những ngón tay của hai bàn tay

trước người và, với một cái đầu cúi xuống, bắt đầu cầu nguyện. Những lời
cầu nguyện xa lạ với Yorda, và những lời của nữ hoàng yên tĩnh đến mất
chúng dường như trượt xuống áo váy của chiếc áo choàng của bà để được
hấp thu trực tiếp vào mặt đất.

Dừng lời cầu nguyện của bà lại, nữ hoàng ngẩng đầu lên và tấm bia mộ ở

chân bà trượt qua bên với một tiếng ầm ầm.

Nơi từng có một bia mộ, Yorda có thể thấy một cầu thang dẫn xuống mặt

đất. Cô thở hổn hển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.