mang sợi dây xuống xa hết sức có thể, quan sát dòng nước rớt khỏi cái
khung lưới sắt xuống kênh khi nó nâng lên.
Ngay cả khi cậu quan sát, cậu tự hỏi tại sao cậu lại lo lắng nâng khung
lưới sắt lên làm gì – khi đó cậu nhận ra câu trả lời. Mình sẽ trở lại qua chỗ
này. Và mình sẽ không đi một mình. Mình sẽ đi với Yorda. Mình sẽ mang
cô ấy trở lại. Giống như cô ấy sẽ không thể bơi giỏi như cậu, vì vậy nâng
khung lưới sắt là một ý kiến hay.
Mình sẽ cứu được Yorda. Đó là điều mình đang làm. Mình đã không từ
bỏ.
Cậu lặn xuống nước lại và nhanh chóng bơi về phía trước. Trong một
lúc, cậu có thể thấy những cái cọc nghiêng của cầu tàu dưới mặt đất.
Nó im ắng. Âm thanh của những con sóng không tới xa được như thế
này bên trong hang. Cậu bơi đến khi hai chân cậu có thể chạm đáy. Sau đó
cậu đứng dậy và đi về phía cầu tàu, trèo lên on top nó.
Mình ở đây, trở lại lúc bắt đầu.
Cậu sẽ không nhận lời đề nghị của nữ hoàng.
Bây giờ mình đang đi đường của riêng mình. Với chính đôi tay mình –
và thanh kiếm.
Cái hang có vẻ khác so với khi cậu đi qua lúc trước. Nó sáng mờ mờ và
ấm áp. Một cơn gió nhẹ thoảng qua, cảm giác giống như gió buổi sáng thổi
xuống làng vào bình minh, khi những thợ săn tập trung lại để kiểm tra thiết
bị và chọn đường họ sẽ đi hôm đó. Áo giáp kêu leng keng, tiếng cười dội
lại xuống đường, và giọng nói của họ chuyển thành dòng khói trắng lơ lửng
trong không trung. Chúng ta xuất phát. Mọi người đã sẵn sàng cho cuộc đi
săn. Có một năng lượng trong không khí ở đây mà trước đây không tồn tại.
Ico nhận ra với một sự khởi đầu rằng nó đang đến từ chính cậu. Và có một
nguồn khác –
Ngay cả với đôi mắt nhắm lại cậu vẫn sẽ có thể tìm thấy. Cậu đi theo
đường dẫn từ cầu tàu, rẽ phải ở ngã tư. Ánh sáng trắng tỏa sáng phía trước.
Cậu gần như có thể nghe thấy một tiếng ồn mỗi lần ánh sáng nhấp nháy, vẻ