ICO - LÂU ĐÀI TRONG MÀN SƯƠNG - Trang 8

giữ đứa trẻ không trốn thoát, để rồi phải xem nó bị ốm? Nếu nó bị thương
thì sao? Nếu nó không sống đến tuổi thích hợp?”

“Vật tế không thể bị ốm,” cha ông nói với sự tự tin vững chắc. “Nó cũng

không dễ dàng bị thương. Thực tế, nó sẽ đặc biệt khỏe mạnh. Con chỉ cần
nuôi dưỡng nó để trở thành một kẻ cô độc như đại bàng, dễ bảo như bồ câu,
và cam kết sâu sắc với số mệnh của nó.”

“Nuôi dưỡng nó?”
“Phải. Là một trưởng lão, con phải nuôi dưỡng đứa trẻ sinh ra đêm nay

như là con của mình.”

“Nhưng còn về cha mẹ của đứa trẻ?”

“Một khi mẹ đẻ của nó có thể đi được, cha mẹ phải ra khỏi làng.”
“Gì cơ? Tại sao?” trưởng làng hỏi, mặc dù ông biết câu trả lời sẽ là gì.
“Đó là tục lệ,” cha ông trả lời. “Cặp vợ chồng sinh ra đứa trẻ có sừng

phải rời khỏi làng Toksa.”

Sau đó, lần đầu tiên, những nếp nhăn trên gương mặt cha ông giãn ra, và

nước mắt lấp lánh ở khóe mắt ông.

“Ta biết nó nghe có vẻ khắc nghiệt. Nhưng thực tế nó là một sự nhân từ.

Hãy tưởng tượng nỗi đau đớn của cha mẹ phải nuôi một đứa trẻ họ biết
phải rời bỏ họ khi nó sắp trưởng thành. Nếu sự chia cắt này đã được quy
định trước, nó càng nhanh càng tốt. Muraj và Suzu sẽ sống một cuộc đời tốt
đẹp ở thủ đô. Họ tự do có một đứa con khác, hoặc ba hoặc năm – bao nhiêu
họ muốn. Mặc dù lâu đài tham lam, nó sẽ không lấy đi hơn một đứa trẻ từ
một gia đình.”

Sự đanh thép trong giọng nói của cha ông làm trưởng lão không nói nên

lời trong một lúc, đến khi cuối cùng ông thốt ra một cái tên. “Oneh…”

Vợ ông. Oneh sẽ nghĩ gì? Bà biết rõ lệ làng như ông. Bà sẽ đón nhận tin

tức mà sớn thôi họ sẽ trở thành những người tham gia trực tiếp như thế
nào?

“Con sẽ nói với Oneh thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.