Ông luật sư bé nhỏ nhìn chòng chọc vào tôi một lúc và rồi tất cả cái
dũng khí trên mặt ông biến đi đâu mất hết.
- Tôi thật là đen, – ông ta lại bắt đầu than thở. – Họ đã nhạo Jackson thì
chớ, họ còn nhạo luôn cả tôi nữa. Tôi còn hy vọng cái gì! Đại tá Ingram là
một luật sư đại tài. Nếu ông ta không tài, dễ thường ông ta nắm được công
việc của nhà máy Sierra, của nghiệp đoàn ruộng đất Erston, của hãng
Berkeley, hãng Oakland, hãng San Leandro và của công ty điện khí
Pleasanton chắc? Ông ta làm luật sư cho các hãng độc quyền mà các hãng
độc quyền họ trả lương cho luật sư không phải để ăn hại [28]. Vì sao một
mình nhà máy Sierra mà trả cho ông ta tới hai vạn đô-la một năm? Chắc bà
cũng thừa hiểu là bởi vì đối với họ ông ta đáng giá ngần ấy tiền. Tôi thì tôi
không đáng ngần ấy tiền. Nếu đáng thì tôi chẳng đến nỗi phải chầu rìa, phải
chết đói dở, phải hứng lấy những việc như việc của nhà anh Jackson kia. Bà
thử nghĩ, giá có được vụ kiện của anh ta, phỏng tôi được cái gì?
- Chắc là ông sẽ bòn anh ta đến khánh kiệt thì thôi, – tôi trả lời.
- Cố nhiên như thế, – ông ta cáu lắm, quát ầm lên. – Tôi cũng còn phải
sống chứ! [29] - Anh ta có vợ, có con, – tôi trách.
- Tôi cũng có vợ, có con, – ông ta trả lời. – Mà trên đời này ngoài tôi ra
thì chẳng có ma nào lo đến việc vợ con tôi có chết đói hay không chết đói.
Vẻ mặt ông ta chợt dịu xuống. Ông ta mở cái đồng hồ quả quýt và cho
tôi xem tấm ảnh nhỏ chụp vợ và hai con gái.
- Bà xem, vợ con tôi đấy. Gia đình tôi sống thật là chật vật. Tôi vẫn
định cãi được vụ Jackson này thì cho vợ tôi và các cháu về thôn quê. Nhà
tôi và các cháu ở đây không được khoẻ, nhưng tôi chẳng có cách nào cho đi
chỗ khác được.
Khi tôi đứng dậy ra về, ông ta lại than thở.
- Tôi thật là đen đủi. Đại tá Ingram với ông Chánh án Caldwell là cánh
hẩu với nhau. Tôi không bảo rằng họ là cánh hẩu cho nên chúng tôi thua
kiện đâu. Chẳng qua cũng chỉ vì lúc thẩm vấn nhân chứng, tôi không lấy
được lời khai nào đúng với sự thật thôi. Nhưng dẫu sao tôi cũng phải nói
rằng ông Chánh án Caldwell tìm hết cách để ngăn không cho tôi moi lấy
một lời khai đúng đắn. Chứ còn sao nữa? Ông Chánh án Caldwell với Đại
tá Ingram đi xem hát ngồi cùng một lô, cùng đến một câu lạc bộ. Họ cùng ở