JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1203

của chúng nữa. Tuyết rơi như vậy sẽ làm cho đường rất khó đi. Những bánh
xe không quay được dễ dàng nữa, và một trong hai người phải chạy lên
trước mấy con chó dùng giày đi tuyết nện tuyết xuống cho cứng để chó khỏi
bị lún. Tuyết ở vùng này khác với thứ tuyết mà người ta thường thấy ở các
vùng đất phương nam. Nó cứng nhuyễn, và khô, tựa như đường cát trắng.
Ðá vào nó, nó sẽ bắn đi vèo vèo như cát. Những hạt tuyết không bám vào
nhau nên không thể nặn chúng thành những cục hình tròn được. Nó không
được cấu tạo thành bông mà thành những tinh thể nhỏ bé và có dạng hình
học. Thực ra thì nó chẳng phải là tuyết mà là sương giá thì đúng hơn.

Có tuyết mà trời vẫn ấm, nhiệt độ chỉ chừng hai mươi độ dưới không.

Cả hai người, vành nón cuộn lên, găng tay treo lòng thòng trước cổ, lao
động đến vã mồ hôi. Tối hôm đó họ không đến được trại Bốn Mươi Dặm,
nên ngày hôm sau, khi đi ngang chỗ đó, họ chỉ dừng chân để nhận thêm thư
và lương thực rồi lại lên đường ngay lập tức. Khoảng chiều hôm sau, họ hạ
trại ở cửa sông Klondike. Từ khi rời trại Bốn Mươi Dặm, họ không gặp một
người nào cả, và họ đã phải vừa đi vừa mở đường lấy. Thật ra, vào mùa
đông năm ấy chưa có ai qua lại trên dòng sông phía nam trại Bốn Mươi
Dặm, mà cũng có thể là trong suốt mùa đông này họ là những người duy
nhất đi qua đó.

Ðêm cắm trại ở cửa Sông Klondike. Ánh Sáng Ban Ngày không đi ngủ

khi công việc buổi tối đã xong xuôi. Nếu lúc đó có một người da trắng thì
Ánh Sáng Ban Ngày đã bảo với hắn rằng anh đang cảm thấy linh cảm hối
thúc trong người. Anh mang giày đi tuyết vào, bỏ mặc các chú chó nằm
cuộn mình trong tuyết và anh chàng Kama đang ngáy say sưa trong tấm
chăn da thỏ, và leo lên chỗ đất bằng to lớn nằm trên một dải đất cao. Khi
thấy những cây vân sam mọc quá dày che khuất tầm nhìn bao quát, anh lội
qua bờ đất rồi trèo lên những bờ dốc đứng đầu tiên của ngọn núi mọc phía
sau. Từ chỗ này, anh có thể thấy dòng Klondike từ hướng đông quặt ngang
chảy về và dòng Yukon hùng vĩ từ phương nam rẽ vòng lại. Về phía trái,
xuôi theo dòng là Núi Da Hươu trắng xoá hiện lồ lộ trong ánh sao. Nhưng
Ánh Sáng Ban Ngày chỉ nhìn thoáng qua ngọn núi mà thôi. Sự chú ý của
anh chủ yếu tập trung vào cái chỗ đất bằng to lớn lúc nãy, ở đó, dọc theo
một bên mép, nước đủ sâu để làm bến cho thuyền bè đậu. Anh lẩm bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.