JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1303

Trong tất cả những chuyện thêu dệt về anh, Ánh Sáng Ban Ngày - lại

được tặng cho cái danh hiệu là người bóp nát trái tim phụ nữ! Một phụ nữ
đã tự tử vì quá yêu anh! Anh cảm thấy mình là một kẻ bất hạnh nhất trên
đời. Anh tứ hỏi không hiểu số mệnh đã run rủi làm sao mà trong hàng ngàn
quyển sách thì đúng quyển sách đó lại rơi vào tay người nữ thư ký của
mình. Trong suốt mấy ngày sau đó, hễ lần nao gặp hoặc đứng gần có Mason
thì anh lại cảm thấy mình có tội, và rất lấy làm khó chịu vì chuyện ẩy. Anh
còn quả quyết là có một lần nàng nhìn anh một cách chăm chú tò mò, như
thể muốn tìm hiểu xem anh thuộc hạng người nào.

Anh dò hỏi Morison, người nhân viên trưởng. Như được dịp, anh chàng

này phun ra những lời than phiền cá nhân về Dede Mason trước khi chịu kể
lại cho anh nghe số tin tức ít ỏi mà anh ta biết về nàng. Cô ấy quê ở Hạt
Siskiyou. Làm việc chung với cô ấy rất thính, nhưng cô ấy hơi kiêu hãnh,
thưa ông.

- Làm sao anh biết chuyện đó?- Ánh Sáng Ban Ngày hỏi.
- Cô ấy tự nghĩ về bản thân quá cao nên không chịu hoà đồng với

những đồng nghiệp của mình. Ở văn phòng này cũng vậy, cô ấy chẳng qua
lại với bất kỳ ai cả. Tôi đã nhiều lần mời cô ấy đi chơi, đi xem hát hoặc đi
trượt tuyết, nhưng lần nào cô ấy cũng từ chối. Cô ấy viện lý do nào là cần
phải ngủ, không được thức khuya, rồi nào là nhà xa, ở mãi Berkeley(3) lận.

Nghe Morison thuật lại đến đấy, Ánh Sáng Ban Ngày có vẻ rất hài

lòng. Nàng không giống với hạng tầm thường, chắc chắn như vậy. Nhưng
Morison lại nói thêm khiến anh hơi buồn:

- Mà cô ấy chỉ làm bộ làm tịch vậy thôi. Cô ấy hay giao dịch với học

viên. Hiện giờ cô ấy vẫn thế. Cô ấy bảo cần phải ngủ nên không thể đi xem
hát với tôi được vậy mà cô ấy có thể đi nhảy nhót với cái lũ sinh viên hàng
mấy giờ liền. Chính tai tôi nghe nói là cô ấy tham dự mọi cuộc nhảy nhót
của bọn chúng. Kể ra cô ấy hơi quá kiêu kỳ so với địa vị một thư ký. Mà cô
ấy lại có cả một con ngựa nữa chứ. Ngồi cưỡi ngựa chàng hãng y như đàn
ông ở khu đồi ngoài kia kìa. Có một lần, vào ngày chủ nhật tối thấy cô ấy
cưỡi ngựa đấy. Ôi, cô ấy ham với cao quá, mà tôi chẳng hiểu cô ấy đào đâu
ra tiền để sống như vậy. Lương sáu mươi lăm đô-la một tháng thì có nhiều
nhạnh gì, mà lại còn phải đèo thêm cả một cậu em đau ốm nữa chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.