JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1304

- Cô ấy sống với gia đình chứ? - Ánh Sáng Ban Ngày hỏi.
- Không, cô ấy chẳng còn ai cả. Nghe nói trước kia gia đình cô ấy cũng

thuộc loại khá giả. Chắc đúng như vậy, nếu không thì cậu em của cô ấy đã
chẳng đi học ở Ðại học California được. Bố cô ấy có một trại chăn nuôi bò
lớn lắm, nhưng không hiểu vì sao lại quay qua nghề đào vàng để rồi phải
phá sản mà chết. Mẹ cô ấy chết trước đó khá lâu. Còn cậu em thì đã làm tốn
khá bộn tiền. Trước kia cậu ấy to con lắm, chơi bóng đá, giỏi về săn bắn và
leo núi. Có một lần cậu ấy bị ngã ngựa, thế rồi chứng phong thấp hay là một
chứng bệnh quái quỷ gì đó đã nhập vào người. Bây giờ thì một chân của
cậu ấy bị teo lại và ngắn hơn so với chân kia, đến mức phải đi bằng nạng.
Có một lần tôi thấy hai chị em đi với nhau ở bến đò. Bác sĩ cứu chữa cho
cậu ấy đã mấy năm nay rồi đấy. Nghe đâu cậu ấy đang nằm bệnh viện Pháp
thì phải.

Tất cả những tin tức bên lề này càng làm cho Ánh Sáng Ban Ngày chú

ý đến nàng nhiều hơn. Song, tuy rất muốn, anh vẫn không làm quen được
với nàng. Anh có ý định mời nàng đi ăn trưa, nhưng đó chỉ là kết quả của
lòng hào hiệp bẩm sinh của một người sống ở vùng biên thuỳ mà thôi, nên
rốt cuộc ý định đó cũng chẳng đi đến đâu. Anh hiểu một người sòng phẳng,
tự trọng thì không bao giờ được đưa cô thư ký của mình đi ăn trưa. Những
chuyện đó không phải là không xảy ra. Anh có nghe các hội viên trong câu
lạc bộ của anh xì xào rất gay gắt về những chuyện như thế. Bản thân anh
chẳng thèm để ý đến loại đàn ông kiểu đó và cảm thấy rất tiếc cho mấy cô
gái. Anh có quan niệm hơi kỳ lạ là người ta có ít quyền đối với những
người họ thuê mướn hơn là đối với những kẻ quen biết hoặc khách lạ. Giá
như cô Mason này không phải là nhân viên của anh thì anh tin là anh có thể
mời nàng đi ăn hoặc đi xem hát bất cứ lúc nào. Anh cho rằng người chủ sẽ
mang tiếng là xử ép nếu sau khi đã mua những giờ làm việc của nhân viên
mình rồi mà còn muốn sử dụng thêm thời gian còn lại của họ dù theo cách
nào đi nữa. Làm như thế chẳng khác nào ăn hiếp và không công bằng, là lợi
dụng việc người nhân viên đó phải dựa vào mình để mà kiếm sống. Người
nhân viên có thể vì sợ mất lòng chủ mà chiều ý ông ta, chứ không phải do
tự nguyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.