JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1427

người đàn ông, và đáng lý ra chính gã lực sĩ kia phải là kẻ thua cuộc mới
đúng. Ánh Sáng Ban Ngày biết là anh đã tự buông thả mình quá đáng. Anh
đã luôn luôn cho rằng trong những năm vừa qua nó đã liên tục rỉ thoát ra
khỏi cơ thể của anh. Đúng như ảnh đã tự chẩn bệnh cho mình, anh đã từ bỏ
trời sao để về ủ mình trong cái chuồng gà thành thị. Hẩu như anh đã quên
mất cách đi bộ; hễ cần đi đâu, anh chỉ cần nhấc chân leo lên xe ô tô, taxi, xe
lửa hoặc xe điện là chúng sẽ đưa anh đến chỗ đó. Anh không rèn luyện thể
lực nữa, và để mặc cho rượu làm héo khô các cơ bắp của mình.

Liệu những thứ anh đã làm có đủ để đền bù cho điều đó không? Nói

cho cùng thì tất cả tiền bạc anh đã kiếm được có nghĩa gì cơ chứ? Dede đã
nói đúng. Tiền bạc không thể giúp anh ngủ cùng một lúc trên hai chiếc
giường, mà trái lại nó đã biến anh thành một tên nô lệ khốn khổ nhất của
nó. Nó đã trói chặt chân tay anh. Ngay lúc này đây cũng vậy dù có muốn
đến mấy đi chăng nữa, anh cũng không thể nằm ườn trên giường vào một
ngày như hôm nay được. Tiền đã cho lệnh gọi anh. Chẳng bao lân nữa,
chuông báo hiệu giờ làm việc sẽ rung và anh sẽ phải tới phòng làm việc.
Nắng sớm mai đang tràn qua khung cửa sổ vào phòng - một ngày đẹp trời
như thế này mà được cưỡi con Bob, bên cạnh có Dede ngồi trên lưng con
Mab, thong dong dạo chơi giữa vùng đồi thì còn gì thú vị bằng. Vậy mà cả
mấy chục triệu bạc anh có trong tay vẫn không mua nổi một ngày thảnh thơi
như thế. Có thể sẽ có một xáo trộn nào đó buộc anh phải có mặt ở văn
phòng để giải quyết.

Ba mươi triệu đô-la! Vậy mà số tiền này không thể giúp anh thuyết

phục được Dede ngồi lên lưng con Mab - con ngựa mà anh đã mua lại được
lại và lúc này đang phát phì vì ăn nhiều mà không được vận động. Ba mươi
triệu đô-la có ích gì khi chủng không giúp người đàn ông mua được một dịp
cưỡi ngựa với người con gái mình yêu? Ba mươi triệu đô-la! - Chúng đã bắt
anh phải lê gót hết nơi này đến nơi khác, đè nặng lên đầu anh như những
cối đá, càng lớn thêm bao nhiêu chúng càng huỷ hoại anh bấy nhiêu, càng
đưa chân của chúng ra ngáng trở không cho anh chiếm được tình yêu của
một người con gái mà lương mỗi tháng chỉ vẻn vẹn chín chục đô-la.

Thế thì đằng nào tốt hơn? Ánh Sáng Ban Ngày tự hỏi như thế. Dede đã

nghĩ về tất cả những điều này. Rõ ràng nàng có ý như vậy khí nói rằng nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.