JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1647

nhì và ba đều là những sinh viên đại học. Thân phụ chàng hãnh diện, và
chàng vui quá, mất ngủ trong một thời gian. Chàng lãnh được hai mươi lăm
đô la, mà tiền công cả tháng ở xưởng dệt chỉ có bốn chục đô la. Chàng tự
tin, thầm cảm ơn tác giả cuốn Signa hồi nhỏ đã dạy cho chàng bài học này:
hễ đại đởm thì thành công. Đúng, phải có đại đởm – nói cho đúng phải tự
tin – thì mới làm nên sự nghiệp, nhưng đức đó chưa đủ, Jack London viết
thêm vài truyện nữa gởi cho tờ San Francisco Call và thất bại liên tiếp. Bài
“Một cơn bảo ngoài biển khơi Nhựt Bản” kỹ thuật chưa được già giặn,
nhưng lời văn có chỗ vừa hùng vừa đẹp nhờ tài quan sát và óc mỹ quan của
tác giả, như đoạn dưới đây: “Trong boong tàu, gió thổi mạnh lạ lùng (…),
nó dựng đứng lên, y như một bức tường, làm cho ta đứng không vững mà
lảo đảo muốn té, và những ngọn sóng ghê gớm làm cho ta ngạt thở (…)
đêm tăm tối thành thử công việc của chúng tôi khó khăn hơn. Nhưng, mặc
dù không có ánh sao ánh trăng nào xuyên qua được đám mây đặc nó chạy
trốn trước cơn giông, hoá công cũng giúp chúng tôi được một chút. Một ánh
sáng êm đềm phát từ mặt biển gào thét dữ dội, vì trong những ngọn sóng
mạnh mẽ, hàng tỉ tỉ những vi ti vật chiếu ra, những điểm lân quang nhỏ rực
rỡ như muốn bao phủ chúng tôi như một trận lụt lửa. Ngọn sóng càng dưng
lên thì càng mỏng đi, cong lại, sẵn sàng để tan vụng ra. Nó gầm lên, đập
vào bao lơn tàu, đánh văng thuỷ thủ ra khắp phía và trải lên tàu một lớp ánh
sáng, khi nó rút lui, những mảnh nhấp nhánh rung rung vương lại trong các
kẹt, rồi một ngọn sóng khác lại quét hết cả đi để chiếm chỗ những mãnh
đó”.

Năm đó ông mười tám tuổi.
Sau ông lại đổi nghề để kiếm thêm tiền, vào làm một nhà máy điện, lại

bị thiên hạ bóc lột. Phải làm những công việc nặng nhọc nhất, gấp hai người
phu thường, mà mỗi tháng chỉ nghỉ được một ngày. Ông mệt tới nỗi, buổi
tối lên xe điện về nhà, ông ngủ trên xe, đến nơi mà không hay, người ta phải
đánh thức ông dậy, rồi đỡ ông xuống xe vì ông đứng không nổi. Về tới nhà,
ông vừa nhai bánh vừa lim dim, ăn xong lăn ra ngáy, người thân phải thay
quần áo cho rồi khiêng lên giường. Chịu không nổi, ông xin thôi. Nghỉ ít
lâu và ngày đầu ngủ một giấc luôn hai mươi bốn giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.