JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1651

suýt đắm, suý đâm vào bờ đá mà tan tành ra từng mãnh. May, London lái
được cho xuôi dòng, rồi ghé vào bờ ở mạn dưới.

Trung tuần tháng mười, bọn ông tới miền Klondike, và bắt đầu cắm đất

tìm vàng. Nhưng chưa đào được thì ông mắc bệnh hoại huyết do thiếu sinh
tố C. Ông ăn toàn đồ hộp mà miền đó không có một ngọn rau. Ông phải vào
nhà thương dưỡng bệnh, rồi đầu hè, khi băng bắt đầu tan, ông bỏ mộng
kiếm vàng, trở về cố hương, và hay thân phụ ông đã mất. Nhưng một năm
mạo hiểm đó không phải là uổng. Tôi đã nói Jack London là người biết lợi
dụng nghịch cảnh: nhờ sống ở miền băng tuyết, mà sau ông viết được hai
truyện danh tiếng: truyện Tiếng gọi của rừng (L’apel de la forêt) trong đó
con chó Buck đóng một vai trò quan trọng, chính con chó tinh khôn ông đã
thấy ở miền Klondike; và truyện Đứa con của chó sói (Le fils du loup) tả
những cuộc xung đột tàn bạo giữa người da đỏ và người da trắng, những
hiềm khích, ghen ghét, thù oán giữa người da trắng với nhau vì tham vàng
mà tán tận lương tâm.

Năm đó ông đã hai mươi hai tuổi mà vẫn chưa có nghề gì trong tay, vẫn

thỉnh thoảng phải nhờ bà Eliza chu cấp. Bà tuy khác mẹ với ông mà mến
ông hơn em ruột, gần như con. Một người bạn gái khuyên ông kiếm một
chân thư ký. Ông bất bình, tuyệt giao, mặc dù biết rằng cô đó thật tình
thương ông, rồi kể lể tâm sự với một người thân:

“Nếu tôi nghe lời cô ấy thì bây giờ tôi đã thành một thư ký của một luật

sư nào đó, lãnh mỗi tháng bốn chục đô la, hoặc một nhân viên hoả xa, một
anh chàng cạo giấy. Tôi có quần áo lạnh, tôi đi coi hát, tôi vô một hội vô
nghĩa lý, tôi giao thiệp với một nhóm anh em vui vẻ, nói năng như họ, suy
nghĩ như họ, hành động như họ, tóm lại, bao tử tôi được đầy, thân tôi được
ấm, óc tôi khỏi lo, lòng tôi khỏi chua chát, không có tham vọng gì quá đáng
mà cũng chẳng ham muốn gì, trừ cái ham muốn sắm đồ đạc và cưới vợ. Và
tôi sẽ mãn nguyện được sống như một thằng múa rối. Cô đó sẽ yêu tôi,
nhưng ít hơn bây giờ. Vì tôi không chịu làm một người thợ, vì tôi chứng
thực trí óc tôi hơn bực trung bình, vì tôi khác phần đông những người trong
giới tôi, vì những lẽ đó mà cô ấy để ý đến tôi. Nếu sau này tôi vượt lên trên
mọi người thì không ai vui sướng bằng cô ấy. Nhưng bây giờ đây, thì cô ấy
khuyên tôi đừng nghĩ gì đến thành công, muốn cho tôi sa lầy trong cái hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.