JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 313

sau, mụ bật trở lại đằng trước và lảo đảo vung chiếc rìu chém xuống vai
Hartman.

Sau đó, tôi không còn biết chuyện gì ra chuyện gì nữa. Tôi bị chìm

ngập trong đám đông. Chỗ hành lang tôi đứng ầm ầm những tiếng thét,
những tiếng la, những tiếng chửi rủa. Người ta đánh tôi tới tấp. Người ta
túm lấy tôi xé quần, xé áo, xé cả thịt nữa. Tôi cảm thấy mình bị xé ra thành
từng mảnh. Tôi bị đè dí xuống đất, không thở được. Giữa lúc tôi không chịu
được nữa, một bàn tay hộ pháp nắm lấy vai tôi lôi đi. Đau quá và bị đè nặng
quá, tôi bất tỉnh nhân sự. Hartman thì không bao giờ ra khỏi nơi này. Anh
đã đứng ra che chở cho tôi và đã bị họ xông vào đánh trước nhất. Nhờ thế
mà tôi thoát chết, vì khi họ kéo vào chật như nêm cối rồi thì cũng không
còn cách đánh nào khác là lấy tay cấu xé một cách điên cuồng.Tôi tỉnh lại
giữa một trận náo động điên cuồng. Chung quanh tôi, mọi thứ đều tán loạn
cả lên như thế. Tôi bị kẹp giữa một trận lụt người kì quái, nó cuốn tôi đi,
không biết là đi đâu. Không khí mát rượi tắm vào hai má và tràn vào hai
phổi tôi rất dễ chịu. Tôi bị kiệt sức và chóng mặt quá, chỉ còn biết lơ mơ
rằng có một cánh tay rất khoẻ xốc lấy người tôi và lôi tôi đi. Chân tôi bước
theo bủn rủn. Đằng trước mặt, tôi chẳng trông thấy gì ngoài cái lưng áo
khoác của một người đàn ông. Cái áo bị rách toạc từ trên xuống dưới theo
đường chỉ ở giữa và nó mở ra khép vào theo nhịp bước đi của người đó. Cái
hiện tượng đó thu hút hết tâm trí tôi giữa lúc tôi dần dần tỉnh hẳn. Liền đó,
tôi thấy ở má và ở mũi như có kim châm và máu me chảy đầm đìa trên mặt.
Mũ tôi đã biến mất. Tóc tôi xổ ra và bay tung trước gió. Vết đau nhói trên
đầu khiến tôi nhớ lại, lúc bị ép trong đám đông, có một bàn tay túm lấy tóc
tôi giật. Ngực và hai cánh tay tôi đau như giần.

Óc tôi minh mẫn dần. Tòi vừa chạy vừa nhìn người đàn ông đang xốc

tôi đi. Chính người này đã kéo tôi ra để cứu tôi. Người đàn ông nhận thấy
cử động của tôi. - Tốt lắm! - Người đó kêu lên bằng một giọng khàn khàn. -
Ban nãy, tôi nhận ra chị ngay.

Tôi không nhận ra người đó, nhưng trước khi nói được thành tiếng, tôi

giẫm phải vật gì còn sống đang quằn quại dưới chân, tôi bị những người đi
sau đẩy lên cho nên không nhìn xuống được. Tuy vậy, tôi vẫn biết đó là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.