Bất chợt gã thấy buồn nôn trong tinh thần – từ Ruth chuyển đến điều
này thật quá đột ngột. Bên cạnh đôi mắt thách thức, táo bạo của người con
gái đứng trước mặt gã đây, gã thấy đôi mắt trong sáng của Ruth, giống như
đối mắt của nữ thần nhìn gã từ bề sâu thẳm của sự trong sáng. Và không
hiểu sao gã thấy dâng lên trong lòng một sức mạnh. Gã còn cao đẹp hơn thế
này. Cuộc sống đối với gã còn có ý nghĩa hơn là nó đối với hai cô gái này
và ý nghĩ chỉ quanh quẩn không vượt khỏi chuyện kem, chuyện một câu
nào lịch sự. Gã nhớ gã vẫn có một cuộc sống riêng tư bí mật trong ý nghĩ –
Những ý nghĩ đấy gã vẫn muốn đem chia sẻ với một ai, nhưng gã không tìm
thấy một người đàn bà nào có thể hiểu mà chẳng tìm được một người đàn
ông nào. Đã nhiều lần gã thử, nhưng chỉ làm cho người nghe khó hiểu. Vì
tư tưởng gã, vượt lên trên họ, cho nên gã suy luận, gã cũng phải vượt lên
trên họ. Gã cảm thấy sức mạnh chuyển động trong người gã và gã nắm chặt
tay lại. Nếu cuộc sống đối với gã có ý nghĩa hơn thì gã cũng phải đòi hỏi ở
cuộc sống nhiều hơn, nhưng gã không thể đòi hỏi ở những loại bạn bè như
thế này được. Đôi mắt đen táo bạo này không có gì để mà cho gã. Gã biết rõ
ý nghĩ ở đằng sau đó, chuyện kem hay là một cái gì khác. Nhưng đôi mắt
nữ thần ở bên cạnh – chúng cho gã tất cả những cái gã biết và hơn cả tất cả
những cái gã có thể đoán được. Nó cho gã sách vở, hội họa, cái đẹp, sự
thanh thản và tất cả những trang nhã của cuộc sống cao quý. Sau đôi mắt
đen, gã biết rõ sự diễn biến của tư tưởng. Nó như chiếc máy đồng hồ. Gã có
thể nhìn thấy tất cả những bánh xe quay. Sự thôi thúc của nó chỉ là thú vui
thấp hèn, chật hẹp như nấm mồ phủ màn tang, cuối cùng chỉ là đi tới nấm
mồ mà thôi. Nhưng sự thôi thúc của đôi mắt nữ thần kia là một điều bí ẩn,
kỳ ảo không thể nghĩ tới được, là cuộc sống vĩnh cửu. Gã thoáng thấy linh
hồn trong đôi mắt ấy, gã cũng thoáng thấy cả linh hồn gã nữa.
“Chương trình của cô có một điểm không ổn,” gã nói lớn. “Tôi đã có
hẹn rồi.”
Đôi mắt cô gái lóe lên niềm thất vọng.
“Chắc là về để trông bạn ốm phải không?” Cô hỏi mỉa.
“Không, thật đấy – chuyện đứng đắn, đã có hẹn thật sự vớ…” gã ngập
ngừng, “với một người còn gái.”
“Anh không định bỏ rơi em đấy chứ?” Cô gái nói sôi nổi