cùng, gã mới hiểu rõ ràng, dứt khoát rằng cái gã phải có là cái đẹp, là tri
thức, là tình yêu.
Trong những tuần lễ ấy, gã gặp Ruth năm, sáu lần, và mỗi lần gặp gỡ,
cảm hứng của gã lại tăng thêm. Nàng giúp đỡ gã học tiếng Anh, chữa cách
phát âm và bắt đầu dạy gã số học. Nhưng những buổi gặp gỡ không chỉ để
dành riêng cho những bài học sơ đẳng. Gã đã nhìn thấy quá nhiều ở cuộc
đời, trí óc gã đã quá thành thực không thể chỉ hài lòng với những phân số,
khai phương, phân tích mệnh đề. Có những lúc câu chuyện của họ xoay
sang những vấn đề khác. Bài thơ gã vừa đọc, nhà thơ nàng nghiên cứu gần
đây nhất. Khi nàng cao giọng ngâm cho gã nghe những đoạn mà nàng ưa
thích, gã thấy mình như bay bổng lên đỉnh tột cùng của khoái cảm. Gã đã
nghe nhiều người đàn bà nói, nhưng chưa bao giờ thấy một tiếng nói nào
giống tiếng nói của nàng. Một âm thanh nhẹ nhàng nhất của tiếng nói ấy
cũng là một niềm kích thích tình yêu của gã, mỗi một lời nàng thốt ra lại
làm lòng gã rộn ràng, rung động. Tiếng nói ấy khoan thai, uyển chuyển như
tiếng nhạc, phong phú, thanh nhã, khó tả, kết quả của học vấn và của một
tâm hồn hiền dịu. Trong khi nghe nàng nói, gã thấy vang lên trong tai của
ký ức những tiếng kêu khàn khàn của những người đàn bà man rợ, những
cô gái điếm, và đỡ khàn hơn là giọng nói the thé của những người đàn bà
lao động và những cô gái thuộc chính giai cấp gã. Rồi óc tưởng tượng bắt
đầu biến hóa, những con người ấy tập trung lại để cho gã duyệt qua, mỗi
người do sự tương phản lại càng làm tăng thêm gấp bội vẻ rực rỡ của nàng.
Rồi, sự sung sướng của gã lại càng tăng thêm khi gã biết trí óc nàng thấu
hiểu những điều nàng đọc, và run lên đầy thán phục cái đẹp của những tư
tưởng đã được viết thành văn. Nàng đọc cho gã nghe nhiều đoạn trong tập
thơ “Nàng công chúa” và nhiều khi gã thấy mặt nàng đẫm lệ, mỹ cảm của
nàng thật là tế nhị. Trong những lúc ấy, cảm xúc của nàng nâng gã lên cho
đến khi gã thấy mình như một ông thánh, và trong khi gã nhìn nàng, lắng
nghe, gã thấy dường như gã đang nhìn vào mặt cuộc sống và đọc những
điều bí mật sâu xa nhất của nó. Và lúc bấy giờ, cảm thấy mình đã đạt tới
đỉnh cao của những tình cảm tế nhị, gã quả quyết đó là tình yêu, và tình yêu
là cái vĩ đại nhất trên đời. Qua những hành lang của ký ức, tất cả những
rung động nồng cháy gã đã hưởng xưa kia, lúc này diễu lại; những bữa chè