JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 492

“Ý tôi không muốn để cho nó phải chết già là một bà cô không chồng.

Nếu anh chàng Eden trẻ tuổi kia có thể thức tỉnh được sự quan tâm của nó
đối với đàn ông nói chung, thì cũng tốt chứ sao!”

“Tốt lắm.” Ông Morse nói. “Nhưng giả dụ - mà đôi khi mình ạ, ta cần

phải giả dụ - giả dụ nó lại thức tỉnh sự quan tâm của con Ruth một cách quá
đặc biệt đến nó thì sao?”

“Không thể có chuyện như vậy được,” bà Morse cười, “nó hơn thằng

kia những ba tuổi, vả lại không thể có chuyện như vậy được. Không đời nào
có thể xảy ra được. Mình cứ để mặc việc này cho tôi.”

Và như thế, vai trò của Martin được sắp đặt; trong khi gã bị Arthur và

Norman lôi kéo, đang tính toán làm một việc ngông cuồng. Sáng chủ nhật,
họ sẽ đi chơi về mạn đồi bằng xe đạp. Martin không thích nhưng khi gã biết
Ruth có đi thì gã cũng ưng đi theo. Gã không biết xe đạp mà cũng không có
xe đạp, nhưng nếu Ruth đi bằng xe đạp, thì gã cũng phải bắt đầu tập, gã
quyết định như vậy. Khi từ biệt, trên đường về nhà, gã dừng lại ở một cửa
hiệu bán xe đạp, bỏ ra bốn mươi đôla mua một chiếc. Món tiền nhiều hơn
số lương một tháng vất vả mới kiếm được, và nó làm sụt một cách kinh
khủng số tiền dành dụm của gã. Nhưng khi gã cộng thêm số tiền một trăm
đô la mà gã sẽ nhận được của tờ “Người quan sát” và ít nhất là bốn trăm
hai mươi đô la của tờ“Người bạn của Thiếu niên” thì gã cảm thấy nỗi bối
rối do sự chi tiêu vô lý kia gây ra cũng giảm đi. Gã cũng chẳng để ý gì đến
chuyện đã làm hỏng cả bộ quần áo lúc tập xe đạp về nhà. Ngay đêm hôm
ấy, gã dùng dây nói ở cửa hiệu Higghinbotham gọi cho hiệu thợ may đặt
may một bộ khác. Gã vác cái xe đạp lên cầu thang chật hẹp lủng lẳng như
cái thang cứu hỏa treo vào tường đằng sau căn nhà, và khi gã đẩy chiếc
giường vốn kê sát vào tường ra, gã thấy trong căn phòng chật hẹp ấy vừa đủ
chỗ cho gã và chiếc xe đạp.

Gã định dùng cả ngày chủ nhật vào việc học để thi vào trường Trung

học, nhưng truyện “Mò ngọc trai” đã lôi cuốn gã và suốt ngày hôm đó, gã
bừng bừng trong cơn sốt sáng tạo, mô tả lại tất cả cái đẹp và ảo tưởng lãng
mạn rực cháy trong lòng. Việc số báo “Người quan sát” sáng hôm đó
không đăng bài về cuộc phiêu lưu của những người đi tìm châu báu cũng
không làm cho gã nản lòng. Gã quá say mê với công việc đến nỗi hai lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.