JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 507

Eden – nàng bay bổng cao vời vượt xa gã quá đến nỗi hình như gã không
còn có thể làm gì khác, chỉ có chết cho nàng. Đó là con đường duy nhất
thích hợp để gã có thể giãi bày những xúc động mãnh liệt và cao quí của gã
đối với nàng. Đó là sự quên mình cao cả của tình yêu chân chính vẫn đến
với tất cả những người yêu, và giờ đây nó đến với gã, ở đây, chỗ máy điện
thoại này, trong một cơn lốc của lửa và hào quang; và chết cho nàng, gã
cảm thấy là được sống và được yêu đầy đủ. Gã chỉ mới hai mươi mốt tuổi
đời; trước đây gã chưa hề yêu.

Tay gã run lên khi bỏ ống nói xuống. Người gã bủn rủn không còn khí

lực vì đã quá xúc động. Mắt gã ánh lên như mắt thiên thần. Mặt gã biến
dạng được gột sạch tất cả những dơ bẩn của trần tục, trong trắng và linh
thiêng.

“Lại hẹn hò mang nhau đi chơi hử?” Lão anh rể cười đểu. “Cậu đã biết

cái trò ấy là thế nào đấy. Rồi lại vào “bóp” sớm.”

Nhưng Martin không thể từ đỉnh cao sa ngay xuống được. Ngay cả câu

nói bóng nói gió thô tục ấy cũng không thể mang gã về mặt đất được. Gã ở
trên mọi giận dữ và tự ái. Gã nhìn thấy mọi viễn tượng vĩ đại và gã như một
thiên thần, gã chỉ có thể cảm thấy thương một cách sâu xa, thương vô hạn
cái kẻ tiểu nhân ti tiện kia. Gã không nhìn hắn ta, tuy mắt gã có lướt qua,
nhưng gã vẫn không trông thấy hắn. Như trong một giấc mơ, gã bước ra
khỏi phòng về mặc quần áo. Mãi đến khi về tới buồng mình, thắt xong chiếc
“cà vạt,” gã mới thấy có một âm thanh đeo đẳng một cách khó chịu trong tai
gã. Thẩm tra lại, gã thấy đúng là tiếng khụt khịt cuối cùng của lão Bernard
Higghinbotham mà lúc nãy vì làm sao đó chưa lọt vào được óc gã.

Khi cánh cửa nhà Ruth khép lại đằng sau, cùng nàng bước xuống cầu

thang, gã mới cảm thấy vô cùng bối rối. Đưa nàng đi nghe nói chuyện chưa
hẳn là một niềm hạnh phúc hoàn toàn không vết bợn. Gã không biết phải
làm những gì đây. Gã đã trông thấy trên đường phố, những người cùng giai
cấp với nàng đi chơi, đàn bà khoác tay đàn ông. Nhưng cũng có khi gã thấy
họ không làm thế; gã tự hỏi không biết có phải chỉ buổi tối hay là chỉ có vợ
chồng, họ hàng mới khoác tay nhau.

Ngay lúc sắp bước lên vỉa hè, gã nhớ tới Minnie. Minnie vốn là người

thích cái lối lịch sự. Hôm đi chơi phố với gã lần thứ hai, cô ta đã phê bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.