Thứ ba cũng vẫn phải làm việc liên tục như vậy. Tốc độ làm việc của
Joe khiến cho Martin phải thán phục. Sức làm việc của anh ta ngang với hai
con quỉ. Anh ta dốc hết sức, và trong suốt một ngày dài dặc, không có lúc
nào ngơi tay. Anh ta tập trung hết tinh thần vào công việc và nghĩ cách làm
thế nào để tiết kiệm thời gian, thỉnh thoảng lại chỉ dẫn cho Martin thấy có
những việc đáng lý phải mất năm động tác thì chỉ cần ba cũng đủ, có những
việc đáng lý phải ba chỉ cần hai. “Phương pháp loại những động tác thừa,”
Martin nói như vậy trong khi gã ngắm nhìn và làm theo. Chính gã vốn là
một công nhân giỏi nhanh nhẹn và khéo léo; gã thường vẫn tự hào là không
một ai có thể làm thay được gã trong bất cứ công việc gì. Vì vậy gã cũng
tập trung hết tinh thần để làm việc. Joe gợi ý hay chỉ dẫn điều gì, gã nắm
lấy ngay. Gã vò những cái cổ cồn và măng-sét
[63]
, vò sạch lượt hồ cáu lại ở
giữa hai lần vải dầy, và làm sao để đến khi là không có những chỗ bị phồng
lên. Gã làm việc với một tốc độ nhanh đến nỗi Joe phải khen ngợi.
Không lúc nào là lúc không có việc làm. Joe không chờ gì, chẳng đợi
gì, cứ làm hết việc này đến việc khác. Họ phải hồ hai trăm cái áo sơ mi
trắng, làm thế nào chỉ vơ một cái là cổ, cầu vai, ngực, cổ tay của chiếc áo sơ
mi phải chòi ra khỏi vòng nắm tay phải, đồng thời tay trái giữ lấy thân áo để
cho hồ khỏi dính vào, trong khi tay phải nhúng xuống hồ, hồ nóng quá đến
nỗi muốn vắt được áo họ cứ phải nhúng tay luôn luôn vào thùng nước lạnh.
Đêm hôm đó, họ làm việc đến tận mười giờ rưỡi, ra công hồ “những bộ
quần áo cầu kỳ”- những bộ đồ mỏng, nhẹ, thêu ren của các bà, các cô.
“Tớ thà đi biển nhiệt đới còn hơn làm cái trò giặt giũ này.” Martin mỉm
cười.
“Còn tớ bỏ nghề này là thất nghiệp,” Joe trả lời nghiêm trang. “Tớ
chẳng biết làm cái gì ngoài nghề thợ giặt.”
“Cậu thạo nghề lắm!”
“Phải thế thôi, tớ bắt đầu đi làm từ năm mười một tuổi ở Contra Costa,
vùng Oakland, đứng máy ép. Đã mười tám năm rồi, và từ đó đến giờ tớ chả
làm nghề gì khác. Nhưng quả thật công việc ở đây là gay nhất. Đáng lý ít
nhất cũng phải có thêm một người nữa. Đêm mai chúng mình lại phải làm
thôi. Đêm thứ tư là bao giờ cũng phải cho máy chạy - rồi lại cổ cồn, măng-
sét.”