JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 577

sẽ không để cho Martin thổ lộ tình yêu. Chừng nào mà nàng vẫn giữ được
như thế, thì mọi việc đều yên ổn. Chỉ vài ngày nữa thôi, anh ta sẽ đi biển.
Và ngay cho anh ta có nói ra nữa, mọi việc vẫn cứ yên ổn. Có thể nào khác
được, vì nàng có yêu anh ta đâu. Tất nhiên, điều đó cũng làm anh ta đau
khổ trong nửa tiếng đồng hồ, và cũng làm cho nàng bối rối trong nửa tiếng,
bởi vì đó là lần đầu tiên nàng có người cầu hôn. Nghĩ tới điều này, nàng
rùng mình sung sướng. Nàng thực sự là một người đàn bà; đã có một người
đàn ông ao ước muốn hỏi nàng làm vợ. Đó là một điều quyến rũ đối với tất
cả những cái gì là cơ bản của nữ tính. Tất cả những cái gì cấu thành ra cuộc
sống của nàng, tất cả những cái gì tạo ra cơ thể nàng đều run lên, rung
động. Ý nghĩ đó cứ vỗ cánh trong trí óc nàng như một con thiêu thân bị ánh
lửa quyến rũ. Nàng còn đi tới chỗ tưởng tượng lúc Martin cầu hôn mình,
chính nàng nói lên thay anh ta những lời cầu hôn ấy, và chính nàng lại nhắc
lại những lời cự tuyệt của mình, nói một cách êm ái, và lại còn khuyên nhủ
anh ta nên cố gắng để trở thành một con người chân chính và cao quý. Nhất
là anh ta phải thôi không được hút thuốc lá nữa. Đấy là điều nàng quan tâm
nhất. Nhưng không, nàng sẽ không để cho anh ta nói câu gì. Nàng có thể
ngăn anh ta, nàng đã hứa với mẹ nàng như vậy. Mặt đỏ ửng, người nóng
bừng, nàng tiếc hận xua đuổi những ý nghĩ tưởng tượng đó đi. Lời cầu hôn
đầu tiên trong đời nàng phải đến vào một ngày tốt đẹp và phải do miệng
một người xứng đáng với nàng hơn nói lên.

CHƯƠNG 21

Một ngày thu đẹp ấm áp, hiu hiu buồn, lặng lẽ một buổi giao mùa, một

ngày cuối hạ miền California với mặt trời mờ sương, với những làn gió nhẹ
thoảng đưa, không lay động nổi giấc ngủ triền miên của không khí. Những
màn sương tím ngắt, không phải là hơi nước mà là những sợi tơ màu đan
lại, vương vất, ẩn trong lòng những dãy đồi. San Francisco như một làn
khói mờ nằm trên những đỉnh cao. Cái vịnh nằm giữa là một tấm kim khí
dát mỏng mờ mờ, có những chiếc thuyền buồm nằm bất động lờ lững trôi
theo ngọn thủy triều lười biếng. Dãy núi Tamalpais xa xa, lẩn trong màn
sương bạc, vươn lên sừng sững bên Kim môn

[64]

. Kim môn trông như một

con đường dát vàng nhạt dưới ánh mặt trời đã ngả về tây. Xa xa, Thái bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.