JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 644

ta lại tới cửa địa ngục. Ác quỉ hỏi anh ta có làm điều gì ác không, anh
ta cũng không biết trả lời ra sao, nên ác quỉ không cho vào. Linh hồn
anh ta đành cứ lơ lửng giữa trời, mặc cho gió thổi lên xuống vật vờ.

CHƯƠNG 28

Nhưng thành công đã để lạc mất địa chỉ của Martin, những vị sứ giả

của nó không còn đến cửa nhà gã nữa. Trong hai mươi nhăm ngày liền, làm
việc cả ngày chủ nhật và ngày lễ, gã vùi đầu vào viết một bài luận văn dài
ước độ ba mươi ngàn từ, nhan đề là “Sự hổ thẹn của mặt trời.” Đó là một
cuộc tấn công có chủ định vào thuyết thần bí của trường phái
Maeterlinck

[86]

- một cuộc tấn công từ dinh lũy của khoa học thực nghiệm

đánh vào những kẻ mơ những điều kỳ diệu; tuy nhiên, trong cuộc tấn công
này gã vẫn còn giữ lại rất nhiều cái đẹp, cái kỳ diệu, những cái phù hợp với
thực tế đã được xác định. Ít lâu sau, gã lại tiếp tục cuộc tấn công bằng hai
bài luận văn ngắn “Những kẻ ước mơ những điều kỳ diệu” và “Cái thước
của tôi.” Và cả bài dài lẫn bài ngắn gã lại bắt đầu bỏ tiền chi phí du hành
cho chúng từ tạp chí này đến tạp chí khác. Trong thời gian hai mươi nhăm
ngày viết bài “Sự hổ thẹn của mặt trời,” gã có bán được một số bài lặt vặt
được sáu đô la năm mươi xu. Một truyện khôi hài được năm mươi xu, một
truyện khác bán cho một tờ báo trào phúng hàng tuần được một đô la. Rồi
hai bài thơ trào phúng, một bài được hai, một bài được ba đô la. Kết quả là
sau khi đã trả hết nợ cho mấy ông chủ hiệu (tuy số tiền gã nợ lão chủ hiệu
thực phẩm đã tăng lên tới năm đô la), chiếc xe đạp và bộ quần áo lại phải
quay lại hiệu cầm đồ. Hiệu cho thuê máy chữ cũng lại thúc tiền, khăng
khăng nói rằng theo đúng hợp đồng thì tiền thuê bắt buộc phải trả trước.

Bán được một số bài cò con ấy, gã thêm hăng hái, lại quay lại viết

những bài lặt vặt. Không chừng rốt cuộc, viết thế hóa ra lại sống được. Còn
chất đống dưới gầm bàn là một lô đến hai mươi truyện bị Nghiệp đoàn cung
cấp truyện ngắn cho các báo “trả về.” Gã đọc kỹ lại cả một lượt cốt để xem
xem viết truyện ngắn cho các báo thì nên tránh cái gì, và làm như vậy gã đã
luận ra một công thức hoàn hảo. Gã thấy rằng viết truyện ngắn cho các báo
thì không nên bi thảm quá, không bao giờ được kết thúc không có hậu;
ngôn ngữ không được đẹp quá; tư tưởng tình cảm không được tế nhị quá.
Tất nhiên là phải có tình cảm, có nhiều, nhưng phải là những tình cảm trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.