JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 741

“Sao, báo nào chẳng đăng tin về chuyện này. Người ta tìm thấy ông ta

chết ở trên giường. Tự tử – một phát đạn qua sọ.”

“Đã chôn cất chưa?” Martin nghe giọng nói của mình dường như là của

một người nào khác, từ một nơi rất xa xôi vọng về hỏi câu đó.

“Không có chuyện chôn cất. Sau khi thẩm tra xong, tử thi được cho

xuống tàu, chuyển ngay về miền đông. Những luật sư do gia đình ông ta
mướn đã thu xếp việc này.”

“Chắc họ làm nhanh lắm!” Martin nói.
“Ồ, tôi cũng không rõ. Cách đây năm ngày rồi.”
“Cách đây năm ngày?”
“Vâng, cách đây năm ngày.”
“Ối!” Martin thốt lên rồi quay gót bước ra.
Đến góc phố, gã bước vào “Phòng điện báo phía Tây” đánh điện cho tờ

“Parthenon” bảo họ cứ cho in bài thơ. Trong túi gã chỉ còn năm xu để đi xe
điện về nên gã đánh điện theo lối bên nhận trả tiền.

Về đến phòng của mình, gã lại bắt tay vào viết. Ngày nối ngày, đêm

tiếp đêm trôi qua, gã vẫn ngồi trên bàn cắm cúi viết. Gã không bước chân đi
đâu, trừ những lúc phải ra hiệu cầm đồ, gã không vận động gì cả, ăn lấy lệ
khi đói và có cái để mà nấu ăn và cũng nhịn một cách rất đều đặn khi không
có cái gì để nấu. Truyện đã rất dày, chương nọ tiếp chương kia, thế mà gã
vẫn muốn phát triển đoạn mở đầu để làm tăng thêm sức mạnh của nó, tuy
viết thế thì phải thêm đến hai vạn từ. Không phải là có một sự khẩn thiết gì
buộc gã phải viết truyện này hoàn hảo, nhưng nguyên tắc sáng tác nghệ
thuật của gã bắt gã phải làm hoàn hảo. Gã cứ tiếp tục làm việc như trong
cơn mê sảng, tách rời một cách kỳ lạ với thế giới xung quanh; gã thấy mình
như một bóng ma thông tỏ đường lối giữa những cái bẫy văn học của cuộc
sống quá khứ của gã. Gã nhớ hình như có người đã nói rằng bóng ma là linh
hồn của một người đã chết, nhưng lại không đủ trí suy xét để biết rằng mình
đã chết; gã ngừng lại một phút để tự hỏi, không biết có phải gã đã chết thật
rồi, mà không biết rằng mình đã chết không.

Rồi đến cái ngày mà tập “Quá hạn” được viết xong. Nhân viên của hiệu

cho thuê máy chữ đến đòi máy, anh ta ngồi trên giường, còn Martin thì ngồi
trên chiếc ghế độc nhất, đánh nốt những trang cuối của chương cuối cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.