JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 825

căn phòng trống rỗng. Đó là tất cả những thứ anh có trên cõi đời này, cùng
với tiền nhà chưa trả, người vợ và hai đứa con. Anh phải rời căn buồng, đi
vào trong đêm tối để kiếm miếng thịt cho vợ và hai con nhỏ, nhưng không
giống như người công nhân thời hiện đại đến làm những công việc đều đều
như máy, mà cách kiếm ăn của anh thật như trong thời cổ, rất nguyên thuỷ,
rất ngoạn mục, như thú vật, đó là cách đánh nhau để kiếm được miếng thịt.
- Anh phải thắng hắn, – Tôm Kinh nhắc lại một lần nữa, giọng nói có vẻ
tuyệt vọng. – Nếu thắng, đó là ba mươi bảng… anh có thể trả được nợ và
còn lại một ít tiền. Nếu thua, anh chẳng còn được gì cả, ngay cả năm xu để
đi xe điện về nhà cũng không. Anh thư kí đã đưa cho anh tất cả phần của
người thua cuộc rồi. Anh đi nhé, em yêu. Nếu thắng, anh sẽ về thẳng nhà. -
Em sẽ thức đợi anh, – Lidi nới với theo qua hành lang. Quãng đường đến
câu lạc bộ Gâyơti dài trọn hai dặm, vừa đi, Tôm Kinh vừa nhớ lại những
ngày xưa tươi đẹp (một lần, anh đã đoạt chức vô địch hạng nặng miền Niu
Xao Uên), khi đó anh đi xe ngựa đến dự đấu, và hầu hết các lần đó những
tay hâm mộ thể thao đều trả tiền xe để được ngồi cùng với anh. Còn Tômi
Bơn và gã người Mỹ Giéc Giônxơn, hai tay đó đi ô tô cơ. Giờ thì anh đi bộ!
Ai mà chẳng biết: lê bộ hai dặm đường ngay trước trận đấu chẳng phải là
tốt lắm đâu. Anh là một đấu thủ lớp cũ, cuộc đời chẳng hề vỗ tay tán thưởng
những người lớp cũ. Anh chẳng còn được tích sự gì, ngoài việc đi đào đất,
cái mũi bị vỡ và cái tai sưng vù gây cho anh khó khăn ngay cả trong việc
xin đi đào đất thuê. Tôm Kinh ước mong giá anh đã học lấy một nghề. Như
thế rút cục sẽ tốt đẹp hơn. Nhưng nào có ai là người bảo cho anh hay, từ
thâm tâm, anh hiểu rằng giá họ có bảo thì anh cũng chẳng nghe. Chả là dễ
dàng mà. Những món tiền lớn… những trận đấu vinh quang, sôi nổi… thời
gian nghỉ ngơi, rỗi rãi giữa hai trận đấu… một đoàn những tay tán dương
say mê đi theo, những cái vỗ vào lưng ca ngợi, những cái bắt tay, các tay
giàu có vui vẻ mua rượu mời uống để được hưởng năm phút trò chuyện với
anh… và niềm vinh quang của môn quyền Anh, toàn bộ khán giả la hét
vang trời, đợt tấn công cuối cùng như gió lốc, lời tuyên bố của trọng tài:
“Kinh thắng!”. Và tên tuổi anh trong các trang thể thao trên báo ngày hôm
sau. Huy hoàng thay thời đó! Nhưng bây giờ, Tôm Kinh nhận ra, theo cái
kiểu chậm rãi, nghiền ngẫm của anh, rằng anh đã từng loại biết bao đấu thủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.