JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 828

võ đài cao và luồn qua dây thừng, vào góc của mình. ngồi xuống chiếc ghế
gấp. Giéc Bon, trọng tài trận đấu, bước đến gần bắt tay anh. Bon là một võ
sĩ đã mất sức mà đã hơn mười năm không bước lên võ đài với tư cách một
đấu thủ nữa. Tôm Kinh rất vui mừng thấy Bon là trọng tài. Hai người đều là
những đấu thủ lớp cũ. Nếu anh có chơi dữ với Xenđơn, hơi phạm luật đôi
chút, anh tin là Bon sẽ bỏ qua. Những võ sĩ hạng nặng trẻ tuổi, đầy cao
vọng, lần lượt hết tay này đến tay khác, nhảy vào trong võ đài và được
trọng tài giới thiệu với khán giả. Trọng tài tuyên bố những lời thách thức
của họ. - Anh thanh niên Prontô, – Bon tuyên bố, – ở Bắc Xítni, thách đấu
với người thắng trận này năm mươi bảng. Khán giả vỗ tay, và lại vỗ tay một
lần nữa lúc Xenđơn nhảy qua dây thừng, ngồi vào góc võ đài của mình.
Tôm Kinh đưa mắt ngang qua võ đài, tò mò nhìn anh ta; bởi vì, chỉ trong ít
phút nữa, họ sẽ cùng nhau bị cột vào một cuộc chiến đấu tàn nhẫn, mỗi
người đều cố dốc hết sức lực của bản thân để đấm cho đối thủ gục xuống
bất tỉnh. Nhưng anh chẳng nhìn thấy được bao nhiêu, bởi vì, cũng như anh,
Xenđơn mặc quần dài và áo nịt ra ngoài bộ quần áo dự đấu. Xenđơn có
khuôn mặt đẹp, khoẻ khoắn, đóng khung trong mái tóc vàng, xoăn, xù lên;
cái cổ to. đầy bắp thịt gợi ra vẻ tuyệt đẹp về hình thể. Anh chàng trai trẻ
Prontô bước đến một góc võ đài. rồi đi sang góc kia, lần lượt bắt tay hai đấu
thủ, rồi nhảy xuống khỏi võ đài. Những cuộc thách thức vẫn tiếp tục. Bao
giờ tuổi trẻ cũng nhảy qua dây thừng – tuổi trẻ vô danh, nhưng chẳng bao
giờ thoả mãn – kêu to với nhân loại rằng với sức mạnh và tài năng mang
trong mình, tuổi trẻ thách đấu với người thắng trận. Một vài năm trước,
trong những ngày lẫy lừng, bách chiến bách thắng của bản thân anh, Tôm
Kinh thường được giải trí và bị làm phiền bởi những khúc dạo đầu như thế
này. Nhưng lúc này anh lại như bị mê đi, không sao rũ bỏ được những hình
ảnh của tuổi trẻ đang diễn ra trước mặt. Trong môn quyền Anh. những
chàng thanh niên như thế luôn luôn nổi lên. nhây qua dây thừng, hét to
thách thức và các đấu thủ lớp cũ luôn luôn gục xuống trước lớp trẻ. Lớp trẻ
trèo qua thân thể của lớp già để bước tới đài thành công. Họ xuất hiện
không ngừng, ngày càng nhiều – tuổi trẻ không bao giờ tàn lụi, không gì
ngăn lại được, – và lớp trẻ bao giờ cũng gạt những lớp già ra, rồi chính cái
lớp trẻ đó lại trở thành lớp già và gục xuống cùng theo một con đường dốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.