Kinh đang nhô ra. Đó là một lối đánh khéo léo, đẹp mắt, nhưng không nguy
hiểm, và do đó chỉ làm phí rất nhiều sức. Nhưng Xenđơn không biết mệt,
không biết đến chữ “giới hạn” là gì. Tôm Kinh cười gằn, kiên trì chịu đựng.
Xenđơn triển khai cú đấm mãnh liệt bằng tay phải vào mình đối thủ, làm
cho Tôm Kinh phải chịu vô số những cú đấm mạnh, và chỉ những người già
đời trong nghề quyền Anh mới đánh giá được cú chạm khéo léo do Tôm
Kinh dùng găng trái đánh vào bắp cơ cánh tay của Xenđơn trước khi cú
đấm của anh ta tới đích. Thật vậy, mỗi lần cú đấm tung ra thì mỗi lần cú
đấm lại mất đi sức mạnh do cú chạm khéo vào bắp cơ cánh tay. Trong hiệp
chín. ba lần trong một phút, cú đấm móc tay phải mà cánh tay đã xoay chéo
đi của Tôm Kinh bật đúng vào hàm, và ba lần tấm thân của Xenđơn, nặng
như thế đấy, gục ngay xuống sàn. Mỗi lần Xenđơn đều đợi trong tài đếm
đến chín thì vùng dậy, run run, lảo đảo, nhưng vẫn mạnh mẽ. Tốc độ của
Xenđơn đã gỉảm đi, sức lực bớt phung phí hơn. Xenđơn cắn răng lại mà
đấm, nhưng vẫn dựa vào ưu thế chủ yếu của mình, đó là tuổi trẻ. Ưu thế chủ
yếu của Tôm Kinh là kinh nghiệm. Vì sinh lực của anh đã bị giảm, khí lực
đã cạn, anh phải thay thế bằng sự thông minh, và khôn ngoan nảy sinh từ
những trận đấu kéo dài, và bằng việc gìn giữ sức lực thật cẩn thận. Không
những không có một động tác thừa nào, mà Tôm Kinh còn dụ cho đối
phương phung phí sức lực. Hết lần này đến lần khác, Tôm Kinh dùng chân,
tay, thân thể làm động tác giả: anh tiếp tục dụ Xenđơn phải nhảy lùi lại, né
tránh hoặc phản công đấm trả. Anh nghỉ ngơi, nhưng không bao giờ để cho
Xenđơn nghỉ. Đó là chiến thuật của tuổi già. Ngay từ đầu hiệp mười, Tôm
Kinh bắt đầu chặn cuộc tấn công tới tấp của đối thủ bằng những cú chọc
thẳng tay trái nhằm vào mặt. Xenđơn thận trọng đối phó bằng cách rút tay
trái lại, rồi né tay trái và dùng tay phải đấm một cú móc tạt ngang vào bên
cạnh đầu Tôm Kinh. Đó là một cú đấm nhằm quá cao, không có tác dụng
quyết định, nhưng vừa bị cú đấm này, Tôm Kinh đã hiểu rõ sự xuống dốc
quen thuộc của tuổi già, một màn sương đen sẫm mù mịt kéo qua óc anh.
Chỉ trong một thoáng. hoặc đúng hơn là trong một thoáng rất ngắn, anh
sững người lại. Trong khoảnh khắc đó, anh thấy đối thủ biến khỏi tầm mắt,
cả cái nền phía sau bao gồm những khuôn mặt trăng trắng, đang chăm chủ
cũng biến mất, rồi trong khoảnh khắc tới, anh lại nhìn thấy đối thủ và cái