JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 954

Một ngày nọ, không còn nghi ngờ gì nữa:
thượng đế da trắng đặt chiếc vali và bày nhiều bọc đồ khác lên sàn nhà.

Anh chuẩn bị ra đi, và xem cung cách đủ thấy anh không định mang theo
con chó. Nanh Trắng sẽ bị bỏ rơi.

Trong đêm sau đó, con sói tru thê thảm như nó đã từng tru hồi sống

giữa miền Wild hoang dã. Nó vươn cổ thật cao trút vào không gian giá lạnh
tất cả nỗi khổ đau, tất cả tấn bi kịch cuộc đời nó.

- Anh nghe đấy, - Matt nói, - tiếng tru nghe lạnh xương sống. Nó sẽ

nhịn ăn. Tôi biết tính nó: nó có thể nhịn ăn đến chết.

- Thôi đừng nói nữa! - Scott buồn bực gạt đi..Hôm sau Nanh Trắng

bám riết chủ không chịu rời nửa bước. Hành lí vẫn để trên sàn, thỉnh thoảng
có thêm vài thứ được mang tới. Matt bận tíu tít, luôn tay hết xếp dọn đồ
lông thú lại gấp quần áo cho chủ. Lát sau, mấy người Anhđiêng tới mang
các bọc đồ đi, Matt chỉ huy họ và tự tay mang các bọc quần áo với chiếc
vali.

Khi Matt quay về, Scott gọi Nanh Trắng tới:
- Vào đây, vào đây ta bảo. - Thượng đế da trắng gọi rồi vuốt ve con vật

đang run rẩy. - Nói cho mày biết: ta phải đi một nơi thật xa và rất buồn
không mang mày theo được. Nào anh bạn thân mến! Gừ lên một tiếng chia
tay nhau đi! Để ta nghe tiếng mày một lần cuối cùng!

Từ dưới sông vọng lên tiếng còi tàu giục giã.
Matt gọi to:
- Tàu tới rồi, anh Scott! Lẹ lên! Anh chào từ biệt nó thế là được rồi. Ra

thật lẹ nhé! Tôi sẽ đóng chặt các cửa không cho nó ra theo.

Scott làm đúng như vậy. Nanh Trắng bị nhốt trong phòng. Nó rên rỉ, hít

hà, nghe như tiếng khóc nức nở. Scott dặn:

- Hãy chăm sóc nó chu đáo. Và thường xuyên báo tôi biết tình hình của

nó. Tôi trông cậy hết ở cậu.

- Xin hứa. - Matt đáp.
Bỗng một tiếng tru thê thảm kéo dài làm hai người đứng lại. Matt nói:
- Nó đòi chết đấy.
Tiếng tru vút lên như khúc ca tuyệt vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.