hoảng, rồi lại đi vòng trở về con đường cũ mấy bước. Anh biết dòng sông
đóng băng trong suốt đến tận đáy - không có con sông nào có thể chảy vào
mùa đông Bắc cực - nhưng anh cũng biết là vẫn có những dòng sườn từ
những sườn đồi chảy giữa lớp tuyết và băng. Anh biết rằng cả trong những
buổi trời rét đột ngột nhất, cũng không bao giờ những dòng suốid dó đóng
băng được song như thế lại nguy hiểm. Đó là những cạm bẫy, chúng dấu
những vùng nước ngầm dưới lớp tuyết dầy từ 7 phân đến hàng thước. Đôi
khi có 1 lớp băng mỏng chừng 1 phân phủ trên mặt nước, rồi trên là 1 lớp
tuyết. Cũng có khi nước và băng lại chồng lên nhau lẫn lộn, khiến cho ai
sảy chân thụt xuống, thì cứ gọi là phải ngập đến ngang lưng.
Chính vì thế mà anh đã hoảng hốt nhảy lùi lại. Anh thấy dưới chân
mình đã hơi lún và nghe thấy lớp băng ở dưới tuyết kêu răng rắc. Trời rét
như thế này mà để chân ướt thì thật rầy rà và nguy hiểm. ít ra cũng bị chậm
trễ vì phải dừng lại để nhóm lửa, cởi giầy, hong chân và hong tất, giầy cho
khô. Anh đứng xem xét kỹ lòng sông và 2 bên bờ rồi mới dứt khoát cho
rằng mạch nước chảy từ phía bên phải. Đắn đo 1 lát, lấy tay xoa mũi và má,
anh đi vòng sang bên trái, dò từng bước, vừa đi vừa nghe ngóng. Khi thấy
không còn nguy hiểm nữa, anh mới lấy 1 miếng thuốc lá khác ra nhai và lại
tiếp tục đi với tốc độ 6 cây số 1h.
Suốt 2 tiếng đồng hồ sau, anh gặp nhiều những cái bẫy tương tự.
Thường lớp tuyết phủ trên những vũng nước ngầm trông như trũng xuống
và kết đặc lại như đường phèn, báo hiệu sự nguy hiể. ấy thế mà có lần anh
vẫn suýt chết. Thấy bị nguy hiểm, anh bắt con chó đi lên trước. Con chó
không muốn đi, nó cứ chùn lại, làm anh phải thúc mạnh, khiến nó phải chạy
nhanh qua mặt tuyết trắng bằng phẳng đó. Bỗng nó hụt chân nghiêng về 1
bên, rồi chạy thoắt đến chỗ vững chắc hơn. 2 chân trước của nó bị ướt nên
nước bám vào đấy lập tức đóng thành băng. Con chó vội liếm lấy liếm để
cho hết chỗ băng đóng ở chân, rồi nằm lăn ra tuyết, lấy răng gặm hết chỗ
băng đóng giữa những kẽ chân. Đấy là bản năng, vì để băng vướng vào đấy,
chân của nó sẽ đau. Nó không biết như thế, mà chỉ làm theo lời nhắc nhở
thần bí từ nơi sâu thẳm trong con người nó. Nhưng chủ nó lại biết nên anh
tháo găng bên phải ra sau khi phán đoán sự việc, và giúp con chó gỡ hết
những mảng băng nhỏ đi. Vừa tháo găng ra chưa quá 1' mà anh cũng phải