JULIA YÊU DẤU - Trang 121

“Tôi chẳng muống nàm gì với cái thỏa thuậng của ông. Có vẻ như lúc đó

ông chưa nói hếc với tôi mọi điều. Như là sự tra tấn.”

“Tra tấn!” Giọng bá tước đầy vẻ ngạc nhiên. Và Jewel có thể thề rằng cô

đã trông thấy tia sáng của một nụ cười khi anh ta nhìn gương mặt sưng sỉa
của cô qua bóng tối. “Vui lòng giải thích xem.”

“Mụ phù thủy già đó bắc tôi phải nói trước những ngọn lến cho đến khi

tôi gần như cháy xém hết nông mi, và uốn đầu gối cho đến khi chúng đau
điến, rồi cột một cái bảng chết tiệc vào nưng tôi. Giờ mụ ta thậm chí còn
không cho tôi ăn! Nếu đây không phải tra tấn, thì không biết ông gọi nó nà
gì.”

Anh ta im lặng trong một lúc sau lời chỉ trích này, nhìn xuống gương mặt

giận dữ của cô. Anh ta đặt cái bao xuống nền nhà ngay dưới chân, và
khoanh tay trước ngực. Tuy nhiên vẫn nhìn cô.

“À phải, giờ tôi nhớ rồi. Người phụ nữ khả kính đó được thuê để dạy dỗ

cô. Cô nói tên bà ấy là gì nhỉ? Bà Thomas à? Bà ấy đã bày tỏ nguyện vọng
muốn nói chuyện với tôi tối nay. Tiếc là tôi đã không tiếp bà ấy. Giờ tôi
đang tự hỏi không biết mình đã bỏ lỡ điều gì?”

Vậy là anh ta đã không nóbà Thomas? Điều đó cho cô cơ hội đưa ra

những than phiền của mình trước.

“Bà ấy cướp bữa ăng tối của tôi ngay trước mũi tôi, và…”

Anh ta giơ một tay lên. “Đợi một phút. Bà Thomas cướp bữa ăn tối của

cô? Sao bà ấy phải làm thế? Chúng tôi không cho bà ấy ăn sao? Tôi sẽ phải
nói chuyện với bà Johnson mới được.”

Jewel nhìn anh ta với một bầu oán giận. Anh ta và những câu đùa của

anh ta! “Bà ta bảo tôi ăng như nợn. Và tôi không như thế! Tôi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.