JULIA YÊU DẤU - Trang 348

Chương 37

Ngày 20 tháng Bảy năm 1842 là ngày cưới của Julia. Lễ cưới diễn ra lúc

hai giờ chiều trong đại sảnh ở White Friars. Đến trưa cô đã mặc xong đồ
cưới chỉ còn thiếu mỗi mạng che mặt. Cô muốn có thời gian ghé vào phòng
trẻ để Chloe được ngắm chiếc áo cưới lộng lẫy – cô biết con bé rất muốn
nhìn thấy nó.

Julia mỉm cười khi nghĩ đến Chloe. Cô Belkerson đã đưa Chloe tới thăm

cô trong lúc cô vẫn nằm liệt trên giường. Ắt hẳn con bé thương cảm khi
nhìn thấy cô bị thương. Trước khi Julia được phép đi lại, Chloe đã đến thăm
cô hai lần, xấu hổ nhìn trộm qua khe cửa cho đến khi Julia trông thấy và
vẫy nó vào.

Chloe không bước vào – nó luôn chạy biến – nhưng Julia biết con bé đã

coi cô là bạn. Cô nghĩ có lẽ đứa trẻ nhớ cô trong thời gian cô đi khỏi White
Friars. Chắc chắn Chloe biết cô là ai, và dường như vui mừng khi gặp lại
cô.

Ngay khi Sebastian cho phép cô rời khỏi giường, ngày nào cô cũng tới

phòng trẻ. Có lúc cô ngồi xuống và nói chuyện với Chloe qua con búp bê.
Dù đứa trẻ chưa bao giờ đáp lời, nhưng chăm chú lắng nghe Julia huyên
thuyên. Lúc khác cô lại theo Chloe và cô Belkerson ra ngoài đi dạo buổi
chiều. Chloe luôn im lặng và cư xử lễ phép. Nhưng lần nọ, một chú sóc
đuôi xù chạy hối hả ngang qua đường đi của họ, khi đó, đứa trẻ khựng lại
và chỉ trỏ, thể hiện sự thích thú và quan tâm khiến Julia hy vọng một ngày n
đấy con bé sẽ trở lại là một đứa trẻ bình thường.

Càng ngày Julia càng yêu mến và cảm thấy mình phải có trách nhiệm với

đứa trẻ. Ngoài mong muốn được lấy Sebastian, cô muốn đưa Chloe vào
vòng tròn tình yêu kỳ diệu của họ. Julia nghĩ tình yêu là thứ con bé cần, dù
nó có cự tuyệt không chấp nhận. Thật đau lòng khi nghĩ con bé phải sống
một cuộc sống cô lập và khác thường trong khi cô và Sebastian tràn đầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.