JULIA YÊU DẤU - Trang 89

chẳng thấy anh ta đâu. Và sự thiếu quan tâm rành rành của anh ta đối với
tình hình của cô vừa làm cô giận dữ lại vừa, kỳ cục thay, đau đớn.

Anh ta đã để lại những hướng dẫn rằng cô cần được cung cấp một tủ áo,

và ngay buổi sáng đầu tiên một người thợ may đã đến nhà. Bà ta bắt tay vào
quá trình kéo đẩy Jewel cho đến khi cô muốn hét toáng lên.

Nhưng một trong những chiếc áo dài mới đầu tiên của cô đã đến ngay

ngày hôm ấy. Jewel, dù không muốn thừa nhận, cảm thấy vui mừng khấp
khởi. Đời cô chưa bao giờ được mặc một cái áo dành riêng cho mình. Jewel
chắc chắn rằng những cái áo đó sẽ rất đẹp. Bất cứ thứ gì cũng khá hơn cái
váy len đen gây ngứa. Dù bây giờ cô đã mặc một số quần áo lót thích hợp –
cô dứt khoát từ chối mặc cooc xê, chúng làm cô cảm thấy không thở nổi –
cái váy rất ngứa. Chỉ là bây giờ cô đã đủ hiểu biết để chỉ gãi khi có một
mình.

Trừ người thợ may ra thì Jewel không nhìn thấy một ai bên ngoài tòa

nhà. Cô dành thời gian khám phá ngôi nhà và đất đai, cố gắng hết sức để ở
ngoài đường đi của tất cả mọi người. Có đến một quân đoàn gia nhân thực
sự. Những cô hầu lo chuyện bếp núc và những người giặt là, những cô hầu
trong phòng khách và trên lầu, những người gác cửa và cấp thấp hơn gác
cửa, những người làm vườn và cấp thấp hơn làm vườn, cộng thêm cô bảo
mẫu của Chloe, Leister, người hầu của bá tước, Johnson và bà Johnson.
Người nào cũng nhún gối chào c mỗi khi trông thấy cô, điều làm cô cảm
thấy cực kỳ không thoải mái. Cô không biết phải đáp lễ ra sao trước sự chào
hỏi như thế. Cô có nên nhún gối lại, hay mỉm cười, hay nói lời cảm ơn, hay
ngó lơ hết thảy? Trong sự bối rối, cô đã chọn giải pháp sau cùng và rồi tự
hỏi liệu đó có phải là nguyên do khiến những gia nhân không bao giờ bắt
chuyện với cô. Hay có lẽ họ không được phép nói chuyện với cô?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.