KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 117

KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH

KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH

Suzanne Enoch

Suzanne Enoch

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 10

Chương 10

Tôi chỉ sáng suốt khi cất bước phiêu du Thoát khỏi cạm bẫy cám dỗ

Sao tôi có thể nhìn ngắm thiên đường của mình Mà không ước ao được ở

lại đó?

- Huân tước Byron, Tạm biệt quý cô Sớm ngày ra Evelyn đã đến trại trẻ,

bước vào phòng ăn đúng lúc bọn trẻ vừa ăn sáng xong. Theo những gì cô
tìm hiểu được, cô biết chúng được ăn uống đầy đủ, nhưng đồ ăn đạm bạc và
được chuẩn bị bởi số nhân viên tối thiểu nhất.

Các bức tường, mái, và cả tòa nhà, đều trở thành những mảnh ghép của

một trò chơi mà Victor đã đưa cho cô lời giải. Hết thảy đều phù hợp, và
không có gì hơn. Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt. Sao cô lại mù quáng đến thế?
Mọi người ai nấy đều cảnh báo cô về St. Aubyn mà cô không để vào tai, vì
những lời cảnh báo chỉ nhằm bảo vệ thanh danh cô. Chúng đều có chung
một ý, vâng anh ta không làm việc tốt nào mà không có lý do, cũng như
chưa từng làm việc gì miễn phí. “Cô Evie!” Rose reo to. Con bé và Penny
lao như bay tới, ôm chặt eo cô. “Em đã vẽ một bức tranh tặng cô đấy.”

“Thế ư? Cô muốn xem ngay bây giờ quá!” “Em vẽ tất cả chúng ta đang

khiêu vũ. Em mặc một chiếc váy màu xanh lá cây, vì màu xanh lá cây là
màu em thích nhất.”

Evie ghi lại trong đầu là sẽ lo liệu để Rose nhận được một chiếc váy xanh

lá cây. Tất cả lũ trẻ đều cần quần áo mới, tốt hơn những thứ quần áo cũ kỹ
xỉn màu do trại trẻ cung cấp. Thật không may, cô đã dùng hết số tiền mua
sắm tháng này của mình vào việc sơn tường và thuê giáo viên. Có lẽ nếu cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.