KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 16

“Cô là quý cô mang kẹo đến đây tuần trước phải không?” Đứa cao nhất,

một cô bé tóc đỏ gầy gò hỏi. “Đúng rồi.”

“Cô còn kẹo nữa không?” Evie giấu một cái cau mày. Cô chỉ nghĩ hôm

nay tới nói chuyện với ban quản trị rồi đi dự bữa tiệc của dì cô, chứ không
hề nghĩ tới việc mang thêm kẹo. “Cô xin lỗi, nhưng hôm nay cô không
mang rồi.”

“Ồ, thế thì thôi.” Lũ trẻ quay lại với đám búp bê như thể cô đã không còn

ở đó. Nếu tất cả những gì cô phải cho chúng chỉ là kẹo, có lẽ cô đã thuộc về
nơi khác. Evelyn bước lại chỗ chúng, khéo léo giữ nguyên nụ cười thân
thiện trên gương mặt. Vì Chúa, cô không muốn làm bọn trẻ sợ. “Các em chỉ
thích kẹo thôi sao?” cô hỏi.

Đứa bé tóc đỏ quay lại quay ra nhìn cô. “Em còn muốn bánh pudding với

táo và quế nữa.” “Bánh pudding. Món đó rất ngon. Còn em thì sao?”

Đứa bé nhất cau mày. “Em không muốn nghĩ tới chuyện đó. Cô là đầu

bếp à?” “Ôi, không đâu. Cô là Evie. Cô luôn muốn đến thăm các em.”

Ba đứa trẻ vẫn giương mắt nhìn cô, rõ ràng là không bị ấn tượng. “Tên

các em là gì?” Cô đánh liều phá vỡ sự im lặng.

“Molly,” đứa bé tóc đỏ đáp, rồi huých khuỷu tay vào đứa đứng giữa.

“Đây là Penny, và kia là Rose. Cô định mang bánh pudding cho chúng em
à?” “Cô nghĩ là cô thu xếp được.”

“Khi nào vậy?” “Bữa trưa ngày mai cô rảnh,” Evie trả lời. “Kế hoạch của

các em như thế nào?”

Rose khúc khích cười. “Ngày mai cô sẽ đến ạ?” “Nếu em muốn.”

Molly giật tay con bé con, kéo nó trở vào hành lang. “Nếu cô mang bánh

pudding đến, cô có thể tới bất cứ lúc nào cô muốn.” Là một người đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.