KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 201

giới thiệu với Wellington lắm lắm. Song hầu tước đang chiếu ánh mắt vào
cô, nên cô đành chỉ gật đầu rồi đi qua anh để lấy mũ và ô.

Saint cầm lấy bàn tay mang găng của cô, vòng qua cánh tay mình khi cả

hai bước xuống bậc tam cấp tới lối xe chạy nhỏ. “Nếu tôi lo liệu cho anh ta
trúng cử vào Nghị viện, không biết anh ta có đồng ý cho tôi có những
chuyến viếng thăm tự do đến giường cô ban đêm không nhỉ?” Anh hạ
giọng. Cũng có thể. Evie suýt buột miệng, nhưng may thay cô đã kịp chặn
lưỡi mình lại trước khi thốt ra như thế. “Cả Sally và tôi thì sẽ không ngồi
vừa xe của ngài đâu.” Thay vào đó cô nói.

“Có chứ.” “Không, sẽ không vừa,” cô đáp lại, không nén được nụ cười

thoáng hiện trước vẻ cau có của anh. “Khi mà có cả người hầu của ngài ở
đó nữa. Và không, Sally sẽ không làm những công việc của người giữ ngựa
để ngài có thể bỏ anh ta lại đâu. Cô ấy rất sợ ngựa.”

Sally đâu có mắc chứng ấy, nhưng cô hầu xem chừng hiểu được vai mình

đang đóng, vì cô ấy từ từ dịch ra xa cỗ xe đen hùng dũng. Từ ngữ mà Saint
lầm bầm dưới hơi thở dường như ít độ lịch sự nhất, và ánh mắt anh ném
cho Sally cũng vậy. “Được. Chúng ta sẽ đi bộ.”

“Đi bộ?” “Đúng, đi bộ. Felton, hãy lái cỗ xe về nhà.”

“Vâng, thưa ngài.” Saint vòng ra sau xe và lôi xuống một chiếc giỏ

picnic lớn. Anh ngoắc tay qua quai giỏ, quay lại chỗ cô. “Cô còn muốn đặt
ra chướng ngại nào nữa không?”

“Không, tôi nghĩ hiện giờ như thế là đủ.” “Tuyệt. Đi nào.”

Anh lại chìa tay ra, và sau một lúc ngần ngừ. Evie khoác lấy nó. Với sự

hiện diện của một người hộ tống, sự tiếp xúc đó hoàn toàn có thể chấp nhận
được, và một phần nhỏ hư hỏng trong cô biết rằng cô thích chạm vào anh.
Rất thích. “Trước đây ngài đã bao giờ đi dã ngoại thực sự chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.