KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 248

tường và mái đã được gia cố, sửa chữa sau trận mưa mùa đông năm ngoái.”
“Có bao nhiêu phòng vậy?” Saint hỏi.

“Hai mươi bảy phòng. Gồm cả hai phòng khách trên gác, thư viện, và

phòng tiếp khách ban ngày ở tầng trệt. Phòng khiêu vũ và phòng khách lớn
ngay cuối lối này. Dưới nhà là mười hai phòng dành cho gia nhân, cùng với
nhà bếp và phòng để thức ăn.” “Saint,” Evie nói, bắt đầu tự hỏi liệu anh có
định bắt cô làm tù nhân trong tòa nhà cũ kỹ rộng lớn này không.

“Suỵt,” anh thì thào. “Sao chúng ta không cùng đi xem phòng ăn nhỉ?”

Xuôi theo hành lang vài thước, Sir Peter đẩy bộ cửa đồ sộ cho nó mở toang.
Căn phòng bên trong nom gần như một phòng ăn lớn thời trung cổ, với sức
chứa khoảng bảy mươi lăm khách mời trong gian hình chữ nhật chạy dài.

Saint rút trong túi ra một mảnh giấy, viết nguệch ngoạc lên đó bằng một

mẩu bút chì xấu xí, rồi đưa cho Sir Peter. Evie nghĩ đôi mắt ông cụ đã
thoáng mở lớn trước khi ông ta gật đầu. “Hãy phái luật sư của ngài đến gặp
luật sư của tôi,” ông ta nói, rồi lấy một chiếc chìa khóa trong túi ra. “Bây
giờ ngài có thể giữ cái này.”

Hầu tước cầm lấy chìa khóa và, trước sự ngạc nhiên của Evie, một lần

nữa đưa tay ra. “Cảm ơn ông, Sir Peter.” “Tôi cũng xin cảm ơn ngài. Tôi
thích những người không quan trọng chuyện mặc cả.” Ông ta chạm tay vào
vành mũ chào Evie. “Chúc cô một ngày tốt lành.”

Khi cửa trước vừa đóng lại, Evie lập tức buông tay khỏi cánh tay Saint.

“Rõ ràng ngài muốn tôi chứng kiến cảnh vừa rồi. Chuyện gì đang diễn ra
vậy?” Cô hỏi gặng. Saint mím môi. “Cho cô hầu của em lui đi.”

“Không.” “Vậy thì tôi sẽ không nói gì hết.”

Anh không nói chơi; cô hiểu anh đủ rõ để nhận thấy thế. Hậm hực, cô

quay sang hầu gái của mình. “Sally, hãy ra ngoài đợi nhé,” cô chỉ dẫn, “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.