KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 254

vào trong nhà. Có lẽ vậy lại tốt, bởi sau câu trả lời một âm tiết của cô, Saint
không chắc mình có thể đứng lên với bộ dạng nghiêm chỉnh.

Khi anh vừa ra khỏi lối xe chạy hình bán nguyệt, một cỗ xe bốn bánh cao

ngất ngưởng lập tức chiếm chỗ xe anh trước nhà. Clarence Alvington. Trời
đánh thánh vật. Hoàn toàn nhằm mục đích chính trị, Saint nghĩ, nhưng ý
nghĩ ấy vẫn làm anh khó chịu. Thằng công tử bột ấy hình như được hưởng
nhiều thời gian với Evelyn hơn anh, trong khi anh đã đưa Wellington đến
bàn theo đúng nghĩa đen. Tất nhiên, dù với khiếu thời trang diêm dúa,
Clarence vẫn đủ ngây độn để thanh danh gã được duy trì sạch sẽ, đặc biệt là
nếu đem so với tiếng tăm của Saint.

Jansen đã mở cửa khi anh bước lên bậc tam cấp trên cùng. Vũ hội nhà

Hillary và một loạt sự kiện khác sẽ cùng diễn ra trong tối đó, và nếu muốn
sống sót qua chúng, anh cần phải chợp mắt độ một giờ. Đêm nay anh có thể
ở nhà ngủ, và anh muốn thế chết đi được, nhưng nếu vậy anh sẽ bỏ lỡ cơ
hội gặp Evelyn. Anh nhún vai thoát khỏi chiếc áo choàng. “Ta sẽ ở
trong…”

“Thưa ngài, ngài có khách,” ông quản gia cắt ngang, đánh mắt về phòng

tiếp khách ban ngày rồi đưa về chỗ cũ. Khỉ thật. “Ai?”

“Saint! Tạ ơn chúa!” Fatima Hynes, Lady Gladstone, lao vào vòng tay

anh, thân hình chỗ nào cũng mềm mại và ấm áp. Theo quán tính anh ôm lấy
eo cô ta để không bị ngã ra sau. “Cô đang làm gì ở đây?”

“Em muốn nói chuyện với anh, anh yêu,” cô ta hổn hển, nắm lấy hai tay

anh kéo anh về phòng tiếp khách ban ngày. “Em chẳng biết tìm anh ở đâu.”
Từ “anh yêu” khiến hàm răng Saint nghiến chặt, nhưng anh chẳng thể tìm
hiểu ngọn ngành ý đồ của cô ta nếu cứ đứng giữa hành lang. Anh đành để
cô ta dắt vào phòng tiếp khách rồi đóng cửa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.