KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 275

Wenston sắp được đem ra bán…” “Lấy vợ,” Saint gắt lên. "Ta đang tính
chuyện lấy vợ.”

Trong một lúc lâu ông quản gia ngồi sững, quai hàm trễ xuống. "Tôi..

thưa ngài, tôi cảm thấy mình không đủ tư cách để khuyên ngài về những
vần đề như thế.” “Chớ nói vậy," Saint bác bỏ. "Cho ta biểt ông có hình
dung dược ta là người có thể lấy vợ hay không."

Trước sự ngạc nhiên của anh, ông quản gia đặt ly rượu xuống và ngồi

nhích tới trước. "Thưa ngài, tôi không muốn vượt quá quyền hạn của mình,
nhưng tôi nhận thấy có một... sự thay đổi trong cách hành xử của ngài, dạo
gần đây. Tuy nhiên, câu hỏi liệu có ai hình dung được ngài lấy vợ hay
không, thì tôi nghĩ chỉ có ngài mới trả lời được. Tất nhiên là cả quý cô kia
nữa.” Saint cau mày. “Đồ nhát gan.”

Đồng hồ trên cầu thang điềm một tiếng. “Về giường đi, Jansen. Ông đã

giúp được ta nhiều rồi.” “Vâng, thưa ngài.” Ông quản gia đi ra cửa rồi chợt
dừng lại. “Cho phép tôi nói một điều, có lẽ câu hỏi ngài dành cho bản thân
nên là nếu có vợ liệu ngài có thể hạnh phúc hơn không.”

Jansen biến mất vào bóng tối ngoài hành lang nhưng Saint vẫn ngồi yên

tại chỗ, nhấm nháp ly rượu của mình trong ánh nến chập chờn mờ tỏ. Vấn
đề không phải kết hôn với một người phụ nữ, mà là kết hôn với người phụ
nữ đó. Chiếm được Evelyn anh có hạnh phúc hơn không, hay đành trơ mắt
nhìn Clarence Alvington làm điều đó? Câu trả lời không còn đơn giản là có
hoặc không, quyết tâm hành động hay là tiếp tục sống như quãng đời trước
năm mười bảy tuổi anh đã sống. Bởi lẽ câu hỏi không còn là anh có hạnh
phúc với cô hay không nữa, mà là thiếu cô anh có sống nổi không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.