KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 299

Saint mím môi, dõi mắt ra xa, như đang nghĩ đễn điều gì khác. “Khi đó

tôi không mang dao. Và nghĩ lại, tôi thấy mừng vì điều đó.” Anh ngồi xổm
xuống cắt cuống khoảng nửa tá hoa cúc rồi đưa lên cho cô. "Tôi nghĩ cuộc
đời tôi ắt sẽ rẽ sang hướng khác nếu tôi thủ theo vũ khí.” “Vậy là ngài...
mừng vì tôi đã bắt cóc ngài và xích ngài một tuần trong hầm giam trại trẻ?”

Saint mỉm cười, nụ cười nhẹ nhàng và trầm ngâm Evie chưa bao giờ

thấy, nó khiến tim cô nhói lên một nhịp kỳ cục. “Cuối cùng tôi đã nhận ra
lý do họ gọi nơi ấy là Trái tim hy vọng. Vì dường như có người đã tiên liệu
được rằng em và tôi sẽ gặp nhau ở đấy, Evelyn Marie.” Lạy Chúa.
“Michael, ngay lúc này đầy tôi rất muốn hôn ngài.”

Nụ cười của Saint càng rạng rỡ hơn, mắt anh lấp lánh tia ranh mãnh.

“Evelyn, hôn chỉ là bước khởi đầu của những gì tôi muốn làm với em hiện
giờ. Tuy nhiên,” anh đứng thẳng dậy, trao cho cô một ôm hoa hoàn hảo
nữa, “tôi sẽ không làm gì hết” Cô không thể không cau có với anh. “Tại sao
lại không!”

Anh vuốt một ngón tay theo viền má cô. “Vì tôi đang cố hết sức để cư xử

đàng hoàng.” “Nhưng tôi không muốn cư xử đàng hoàng.” Sự động chạm
của anh khiến cô run lên.

“Được lăn lộn trên bãi cỏ thật là... hấp dẫn,” anh nói, chìa tay cho cô,

“nhưng sẽ có người trông thấy. Thứ tôi muốn ở em không chấm dứt trong
hôm nay được, cưng ạ. Và tỏ ra đúng mực cho dù có lắm gian nan, nhưng
nếu là điều cần thiết, tôi sẽ làm.” Trong rnột khoảnh khắc Evie không nói
nên lời. Saint - Michael - đã thay đổi ghê gớm đến nỗi cô gần như không
tin được. Và hình như là vì cô. “Nhiều lúc ngài mới tử tế làm sao,” cô thì
thầm. Dẫu cho giữa hai người không còn hy vọng, cô vẫn chưa sẵn sàng
thừa nhận điều đó với mình, và càng không phải với anh. Không phải hôm
nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.