KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 45

— Hiện giờ chúng ta cần phải biết những lý do đã dẫn anh ta đến một

hành động như vậy!

— Đây không còn thuộc phạm vi của chúng ta nữa rồi, Yvan ạ! – Vị

thượng cấp thì thầm – Ngày mai, đợi Saint Hilaire về và chúng ta sẽ làm ra
vẻ bất ngờ phát hiện ra con dao được treo lủng lẳng ở dây phơi bên cánh
cửa sổ.

— Anh đã buộc thật cẩn thận rồi chứ? – Sarras hỏi.
— Rõ rồi! Vả lại, họ sẽ không dễ gì tìm ra dấu vân tay đâu. Bởi khi xóa

dấu vân tay của tôi, thì tôi cũng đã xóa hết vết tích của kẻ sát sinh.

— Thế nào chẳng còn máu dính ở đấy.

— Chỉ có điều sân trong là một cái máy giặt khổng lồ từ hơn năm tiếng

đồng hồ nay rồi! Sáng mai chắc chắn sẽ chẳng còn bất kỳ dấu vết gì hết.

Cửa ra vào rập mạnh. Một luồng gió mạnh ập vào họ. Mưa tiếp tục ồ ạt

đổ xuống khu Pigalle. Một người đàn bà bước vào quán bar. Không có ô
che, bà ta bị ướt sũng. Chiếc áo choàng pardessus hồng đã chẳng có ích gì
cho bà dưới những dòng nước xối xả, vẫn đang tràn lênh láng trên các mái
nhà thành phố Paris.

— Xem này, một tên travelo

[10]

ở dưới phố Des Martyr đấy! – Sarras nhận

xét.

Chủ quán hất đầu ra hiệu cho người mới đến để ngăn anh ta đừng đi về

phía hai người đàn ông đang ngồi kia. Anh ta hiểu ngay mà không đặt câu
hỏi, và cố tránh xa những vị cảnh sát. Bằng một kiểu cách hết sức nữ tính,
anh ta đến kiễng chân ngồi lên chiếc ghế đẩu cao ở quầy và đốt một điếu
thuốc.

Người quân cảnh còn hạ thấp giọng hơn nữa:
— Anh ta chắc chắn là có một lý do chính đáng để hãm hại cô ta! –

Sarras tiếp tục không muốn rời bỏ ý kiến của mình.

— Chắc chắn là thế! Caramany không có bản mặt của kẻ giết người hàng

loạt, những gã cảm thấy thích thú khi cắt cổ những nạn nhân của mình – Sĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.